VỞ KỊCH CỦA NÀNG LỌ LEM ĐỘC ÁC

VỞ KỊCH CỦA NÀNG LỌ LEM ĐỘC ÁC

Anh trai tôi đang hẹn hò với cô bạn gái thứ 97 của mình.

Hôm tôi về nhà, chính cô ta là người mở cửa.

Anh tôi chuyện gì cũng thích kể cho tôi nghe, còn đặc biệt dặn rằng lần này anh quen phải một “mỹ nhân ngực to, não rỗng, ngốc nghếch”.

Tôi vốn chẳng ưa kiểu người ngu ngơ, nên lười tiếp chuyện, chỉ vòng qua định vào thẳng nhà.

Nào ngờ bị cô ta chộp lấy:

“Ê, cô là giúp việc làm theo giờ à? Ăn mặc lòe loẹt thế này là định quyến rũ ông chủ hả? Mau cởi ra, thay đồng phục vào!”

Tôi sững người, hất tay cô ta ra:

“Có bệnh thì đi chữa! Ngay cả tôi là ai cũng không biết, vậy mà còn dám bước vào nhà tôi?”

Cô ta khựng lại một giây, rồi thẳng tay tát tôi một cái:

“Hóa ra cô chính là đứa con nuôi bị nhà họ Phó tống ra nước ngoài mặc kệ sống chết? Ở bên đó sống chẳng ra gì nên muốn về đây tiếp tục bòn rút nhà họ Phó chứ gì? Nói cho cô biết, tôi – với tư cách nữ chủ nhân nhà họ Phó – sẽ không cho cô một xu nào, cút ngay cho tôi!”

Máu nóng trong người tôi bốc lên.

Tôi – con gái ruột chính tông của nhà họ Phó – từ khi nào lại bị biến thành “con nuôi”?

Huống chi, từ bé tới lớn, chưa từng có ai dám ra tay đánh tôi!

Tôi lập tức rút điện thoại, bấm gọi cho anh trai.

“Tôi cho anh mười phút, mang con đàn bà điên này ra khỏi nhà, nếu không thì cứ chờ mà chịu gia pháp đi!”

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]