So với ba mẹ đột ngột xuất hiện, anh ta đối với tôi càng giống như một phần không thể thiếu.

Kết quả thì sao?

Chỉ vì chút lợi ích, anh ta lập tức biến thành lưỡi dao đâm thẳng vào tôi.

Tôi tắt điện thoại, giả vờ không có chuyện gì.

Đến kỳ thi thử cuối cùng trước kỳ thi đại học, tôi lén thay toàn bộ đồ dùng học tập.

Nhìn Lâm Uyển Nhu ngạo nghễ bước vào phòng thi, tôi cười lạnh: Lần này, để xem cô ta còn giở trò gì!

Nhưng khi điểm thi hai ngày sau được công bố, tôi lại ngẩn người sững sờ.

Lâm Thiển Thiển: 497 điểm.

Lâm Uyển Nhu: 729 điểm?!

Sao lại thế này?!

Điểm số của chúng tôi vẫn bị tráo đổi!

5.

Tần Việt mang theo bó hoa, trước mặt cả lớp tặng cho Lâm Uyển Nhu.

“Uyển Nhu, chúc mừng em.”

“Anh đã nói rồi mà, sự chăm chỉ của em nhất định sẽ có thành quả!”

“Không giống ai kia, mơ tưởng đi đường tắt thì không bao giờ thành công đâu!”

Nói đến hai chữ “ai kia”, ánh mắt anh ta thoáng liếc về phía tôi.

Các bạn học cũng nhận ra ẩn ý trong lời nói, ánh nhìn về phía tôi trở nên kỳ lạ.

“Chẳng phải Lâm Thiển Thiển trước đây là đứng đầu khối sao? Sao giờ điểm lại càng ngày càng thấp thế?”

“Ai biết được trước kia cô ta có phải gian lận không?”

“Đúng vậy! Trước kia thi cử dễ dãi lắm, làm gì có nhiều camera giám sát như bây giờ! Đến lúc thi thật thì lộ nguyên hình thôi!”

Nghe tiếng bàn tán, ánh mắt đắc ý của Lâm Uyển Nhu xuyên qua đám đông nhìn về phía tôi.

Âm thầm tuyên bố chiến thắng.

Tôi cắn chặt môi đến bật máu, mới tỉnh táo trở lại.

Không được! Tôi không thể ngồi yên chờ chết!

Nghĩ vậy, tôi chạy ra khỏi lớp, đuổi theo hướng hai người họ cùng nhau rời đi.

Bên bờ hồ nhỏ trong trường, cuối cùng tôi cũng tìm thấy hai người đang thân mật dựa vào nhau.

Tôi đang định xông lên chất vấn họ cho rõ, thì chợt nghe trên không vang lên một giọng máy móc.

“Chúc mừng ký chủ, đã thành công đổi điểm kỳ thi thử ba với Lâm Thiển Thiển.”

“Hệ thống sẽ thưởng cho bạn ba mươi triệu, tiền thưởng lập tức chuyển khoản.”

Cái… gì?

Tần Việt ôm Lâm Uyển Nhu vào lòng, giọng nói kích động đến run rẩy.

“Tốt quá rồi! Uyển Nhu, chúng ta lại có thêm ba mươi triệu rồi!”

“Chỉ tiếc lần trước Lâm Thiển Thiển không đi thi, làm chúng ta mất trắng hai mươi triệu!”

So với Tần Việt, Lâm Uyển Nhu vẫn giữ vẻ bình tĩnh hơn.

“Chuyện nhỏ ấy mà, chỉ cần đổi điểm thành công trong kỳ thi đại học là chúng ta sẽ kiếm được cả tỷ.”

Tần Việt kinh ngạc thốt lên, nói lắp bắp.

“Thật… thật vậy sao?”

“Tất nhiên là thật!”

Lâm Uyển Nhu gật đầu, như chợt nhớ ra điều gì đó, ánh mắt bỗng trở nên độc ác.

“Cho nên ba mươi triệu chỉ là chuyện nhỏ, điều thực sự đáng hận chính là việc Lâm Thiển Thiển không đi thi khiến tôi bị hệ thống trừng phạt!”

“Ba ngày liền, chịu nỗi đau vạn tiễn xuyên tâm!”

Tôi nhớ lại mấy ngày sau kỳ thi thử hai, Lâm Uyển Nhu thực sự nằm viện.

Lúc đó tôi còn tưởng cô ta chỉ đang đóng kịch để xây dựng hình tượng, không ngờ là do bị hệ thống trừng phạt.

Tần Việt xót xa ôm chặt cô ta vào lòng.

“Nếu không sợ đánh rắn động cỏ, anh đã sớm đánh cho cô ta một trận rồi, để xả giận cho em!”

Lâm Uyển Nhu cười khẽ.

“Anh nỡ sao? Dù gì hai người cũng lớn lên cùng nhau.”

“Tất nhiên là nỡ!”

Như sợ Lâm Uyển Nhu không tin, anh ta lập tức giơ ba ngón tay lên.

“Trong lòng anh chỉ có em thôi! Còn cái loại rác rưởi như Lâm Thiển Thiển, nhìn một cái cũng thấy ghê tởm…”

Giữa cuộc trò chuyện đầy lời lẽ dơ bẩn của bọn họ, tôi dần xâu chuỗi được toàn bộ sự thật.

Thì ra Lâm Uyển Nhu là người mang theo hệ thống đổi điểm từ tương lai đến.

Nhiệm vụ của cô ta là tráo đổi tất cả điểm số kỳ thi thử và điểm thi đại học của tôi.

Mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ nhỏ là được thưởng tiền, hoàn thành nhiệm vụ đổi điểm trong kỳ thi đại học sẽ được thưởng một tỷ.

Ngược lại, nếu thất bại thì sẽ bị hệ thống trừng phạt khủng khiếp.

Nhẹ thì chịu nỗi đau vạn tiễn xuyên tâm, nặng thì bị xóa sổ hoàn toàn, tan biến khỏi thế gian.

Tôi lặng lẽ quay người, trở về nhà, ngồi thẫn thờ trong phòng suốt cả đêm.

Chương 6 tiếp : https://vivutruyen.net/vao-ngay-thi-dai-hoc-toi-tu-choi-thi-nhung-ca-nha-lai-hoang-so/chuong-6