Tôi Thay Chị Sống Nốt Phần Còn Lại

Tôi Thay Chị Sống Nốt Phần Còn Lại

Bị vu oan ngồi tù, tôi đã ở trong trại suốt năm năm.

Trong thời gian đó, tôi từng ba lần tự sát, nhưng lần nào cũng được một người chị lớn cứu về.

Chị nhìn vào đôi mắt vô hồn, chẳng còn chút ý niệm sống sót nào của tôi mà nói:
“Chị chẳng còn sống được bao lâu nữa, nhưng con gái chị thì còn nhỏ. Sau này em ra ngoài… có thể giúp chị đến nhìn nó một lần không?”

Tôi không trả lời.

Không lâu sau, chị qua đời.

Lúc chết, chị vẫn còn lẩm nhẩm gọi tên đứa con gái bảy tuổi, hối hận vì đã đưa nó đến thế giới này.

Sau đó, nhờ cải tạo tốt, tôi được tha trước nửa năm.

Trong một căn nhà gỗ tồi tàn, tôi nhìn thấy một bé gái gầy gò, lấm lem, trông thảm hại.

Nó ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng long lanh hỏi tôi:
“Cô là ai?”

Cổ họng tôi nghẹn lại:
“Tôi là mẹ con.”

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]