“Khưu Hằng, anh còn nhớ lời hứa với em lúc trước không? Anh từng nói sẽ để em làm nữ chính trong bộ phim đầu tiên của anh. Vậy mà giờ có phim thật, có tài nguyên thật, người bị thay lại là em sao?”

Khuôn mặt Khưu Hằng tràn đầy áy náy.

“Vân Vân thật sự hợp vai hơn em. Anh không cố tình thất hứa đâu.”

“Vậy à? Nhưng xét trên mọi phương diện, nếu không chọn em thì cũng không thể chọn một người chẳng có chút kinh nghiệm diễn xuất, lại còn mang theo hai đứa con chứ?”

Khưu Hằng cau mày nhìn tôi.

“Cô ấy là bạn học của anh. Em cũng biết một mình cô ấy nuôi hai con rất vất vả. Anh giúp được gì thì giúp, có gì sai đâu?”

“Vậy à? Anh tốt thật đấy. Nhưng anh không nên đem tiền đồ của em ra để làm người tốt.”

Nghe đến đây, Khưu Hằng sững người.

“Em đừng nghĩ lung tung, anh và cô ấy chỉ là bạn thôi.”

Tôi nhìn người đàn ông trước mặt – kẻ đang dối trá không chớp mắt, lòng tôi hoàn toàn nguội lạnh.

“Anh yên tâm, sau này phim của anh, em sẽ không tham gia. Chương trình nào có anh, em cũng sẽ không xuất hiện. Chúng ta không cần phải tiếp tục tự lừa mình dối người nữa.”

Thấy tôi sắp bước ra cửa, Khưu Hằng bỗng hét lên một câu:

“Giang Nam Tinh, em có thể đừng vô lý như vậy được không?!”

Nghe đến đây, tôi lập tức dừng bước.

“Là tôi vô lý, hay là trong lòng anh có tật giật mình?”

Khưu Hằng nghe xong lập tức cúi đầu.

“Anh và cô ấy không như em nghĩ đâu…”

Sau đó tôi dọn ra sống ở căn biệt thự ngoại ô.

Buổi tối, Khưu Hằng nhắn tin cho tôi, nói rằng sẽ ra nước ngoài một tuần.

Tôi không thèm trả lời.

Cũng chính trong tuần đó, chuyện tình cảm của hai người họ bị phanh phui nhanh chóng.

Cả mạng xã hội bùng nổ.

Hình tượng “người chồng yêu vợ” của anh ta sụp đổ hoàn toàn, trở thành cái gai trong mắt dư luận.

Còn tôi – người vợ bị “cắm sừng” – cũng bị dân mạng lục tìm thông tin.

Từ một diễn viên hạng mười tám, tôi bỗng chốc leo lên hot search.

Dưới phần bình luận Dyin của Trịnh Vân Vân, cư dân mạng đã mắng đến mức cô ta phải tắt luôn phần bình luận.

Giới phóng viên giải trí vừa đào sâu, lập tức phát hiện chuyện Trịnh Vân Vân đã thay thế vai nữ chính trong phim của Khưu Hằng.

Cộng đồng mạng dậy sóng phản đối:

【Lần đầu thấy có người tàn nhẫn đến mức gạt vợ ra chỉ để nhường vai cho bạch nguyệt quang.】

【Nghe nói hồi trước tiền vốn khởi nghiệp là do Giang Nam Tinh tài trợ đấy!】

【Lố thật sự, đúng là bản đời thực của Trần Thế Mỹ.】

Bộ phim còn chưa kịp bấm máy, đã bị netizen chửi lên tận trời.

【Phim của Trần Thế Mỹ, ai thích thì xem chứ tôi thì không đời nào.】

【Tôi cũng không xem!】

Nhìn thấy hàng loạt lời chỉ trích nhắm về phía họ, tôi chỉ thấy họ hoàn toàn xứng đáng.

Tôi không ngờ rằng, đến nước này rồi mà Khưu Hằng vẫn định tiếp tục lừa dối tôi.

Ngay ngày hôm sau khi về nước, Khưu Hằng lập tức đến biệt thự ngoại ô tìm tôi.

“Nam Nam, em có thể giúp anh một lần nữa được không? Em biết rõ bộ phim này có ý nghĩa thế nào với anh mà. Nếu em chịu lên tiếng đính chính, có khi Hoắc thị vẫn sẽ tiếp tục đầu tư cho chúng ta.”

Tôi nhìn anh ta bằng ánh mắt lạnh như băng.

“Anh lấy gì ra mà nghĩ tôi còn muốn giúp anh?”

Nhìn người đàn ông trước mặt, tôi chỉ thấy buồn cười đến mức muốn bật khóc.

“Nam Nam, em đừng nói là em cũng tin mấy tin đồn ngoài kia nha? Mấy cái đó toàn là bịa đặt hết. Anh với Trịnh Vân Vân không có quan hệ gì cả, mấy tấm ảnh đó đều là photoshop đấy.”

Thấy anh ta vẫn trắng trợn chối bay chối biến, tôi liền gửi cho anh ta tấm ảnh tôi đã chụp ở quán bar.

“Nhìn kỹ đi.”