“Bandwidth” (băng thông) – cậu ta dịch thành “độ rộng của dải băng”.
“Silicon wafer” (tấm bán dẫn silicon) – cậu ta lỡ miệng đọc thành “bánh quế silicon”.
Bên phía màn hình Mỹ, sắc mặt các lãnh đạo ngày càng nhăn nhó, như một đống dây thừng bị xoắn chặt lại.
Phía chúng tôi thì người nào người nấy như ngồi trên gai, mặt mũi đen sì.
Trán Tổng giám đốc Vương bắt đầu rịn mồ hôi.
Tôi ngồi yên, dõi theo vở hài kịch ấy với ánh mắt vô cảm.
Trong lòng không còn tức giận, chỉ là một mảnh hoang vu lạnh lẽo.
Tôi biết — đây mới chỉ là món khai vị.
Món chính, đang tới.
Quả nhiên, khi đến phần quan trọng nhất — thảo luận về phương án tối ưu hóa công nghệ sản xuất chip,
thì khoảnh khắc định đoạt sống chết của dự án đã đến.
CTO phía Mỹ trình bày một trang PPT, trên đó có một chỉ số quan trọng:
“Etching Precision” – độ chính xác trong quá trình ăn mòn.
Đây là trọng tâm trong trọng tâm – yếu tố quyết định tỷ lệ thành phẩm của chip.
Chàng phiên dịch trẻ kia có vẻ đã quá căng thẳng, hoặc cũng có thể là hoàn toàn không hiểu thuật ngữ này.
Cậu ta nhìn chằm chằm vào từ đó — rồi ngắc ngứ, đứng hình.
Mấy giây im lặng trôi qua — rồi như thể bất chấp tất cả, cậu ta buột miệng dịch theo bản năng, ngữ điệu đầy do dự:
“Chip… ăn mòn… ô nhiễm.”
Chip. Corrosion. Pollution.
Ba từ — như ba quả bom nổ giữa phòng họp.
Trên màn hình, CTO người Mỹ – một ông già gốc Đức nghiêm túc, vốn im lặng từ đầu giờ — mặt biến sắc ngay lập tức.
Ông bật dậy khỏi ghế, giọng chưa từng thấy nghiêm khắc đến vậy, cắt ngang cuộc họp:
“Corrosion? Pollution? What do you mean by pollution? Are you telling us your new process has a fundamental contamination risk? This is a major safety issue!”
(Ăn mòn? Ô nhiễm? Cậu nói ô nhiễm là sao? Ý cậu là quy trình công nghệ mới của các người có rủi ro ô nhiễm mang tính căn bản à? Đây là vấn đề an toàn nghiêm trọng đấy!)
Giọng ông ấy nhanh và dồn dập, mang theo chất vấn đầy áp lực.
Toàn bộ hội trường như bị một làn sóng hoảng loạn bao phủ trong chớp mắt.
Kỹ thuật viên phía Trung Quốc mồ hôi vã như tắm, nắm chặt micro, cố gắng giải thích bằng thứ tiếng Anh vụng về, càng nói càng rối.
“No, no, not pollution… is… is about the… cut… cut very small…”
Sắc mặt của Tổng giám đốc Vương đã từ xanh xám chuyển thành trắng bệch như tro tàn.
Ông ta quay đầu lại, nhìn thẳng vào đứa cháu trai vừa gây ra tai họa tày đình, nghiến răng nghiến lợi, gầm lên hai chữ không thành tiếng:
“Phế vật!”
Cục diện hoàn toàn mất kiểm soát.
Loạn lạc, hoảng loạn, thảm họa.
Ngay trong khung cảnh như tận thế ấy, một giọng nói bình tĩnh mà đầy sức nặng vang lên qua loa của tất cả mọi người.
Là ông Peterson.
“Miss Jiang, you are here.”
(Giang tiểu thư, cô đang ở đây.)
Ông không dùng câu hỏi.
“Could you please clarify what our partner is trying to say?”
(Cô có thể làm rõ giúp chúng tôi rốt cuộc đối tác của mình muốn nói gì không?)
Soạt——
Trong khoảnh khắc đó, tất cả ánh mắt từ màn hình và phòng họp đều đồng loạt xuyên qua tiếng ồn hỗn loạn, khóa chặt vào ô vuông đen bé nhỏ vẫn đang im lặng.
Chính là avatar của tôi.
Tôi cảm nhận được ánh nhìn từ Tổng giám đốc Lưu – tuy ông ta không có mặt tại hội trường chính, nhưng chắc chắn đang dõi theo ở đâu đó – ánh mắt ấy chất chứa sự kinh hoàng, nhục nhã và sợ hãi đến gần như muốn xuyên thủng cả màn hình.
Tôi cảm nhận được ánh mắt từ Tổng giám đốc Vương – ánh mắt như thể vừa chộp được chiếc phao cứu sinh cuối cùng, đầy mong đợi và tuyệt vọng đan xen.
Tôi hít sâu một hơi, rồi chậm rãi, bình thản nhấn chuột.
Mở camera.
Mở micro.
Khuôn mặt tôi lập tức hiện rõ trên tất cả các màn hình.
Phía sau tôi là không gian phòng sách gọn gàng sạch sẽ tại nhà, từng hàng sách chuyên ngành xếp ngay ngắn làm nền – yên tĩnh, có trật tự.
Tương phản hoàn toàn, một cách đầy mỉa mai, với sự hỗn loạn như bão lốc từ phía phòng họp.
Tôi nhìn Tổng giám đốc Vương – gương mặt ông ta lúc này đã vặn vẹo đến méo mó – rồi chậm rãi lên tiếng.
________________________________________
05
“Good afternoon, everyone.”
Giọng tôi vang lên qua micro, rõ ràng và ổn định, lan tỏa khắp phòng họp ảo.
Ngay khoảnh khắc đó, mọi tiếng ồn đều biến mất.
Tựa như ai đó vừa nhấn nút tắt âm thanh.
Tôi hướng về phía đối tác Mỹ, dùng chất giọng chuẩn Mỹ, chuyên nghiệp và mạch lạc, chậm rãi giải thích:
“Apologies for the confusion. There was a critical mistranslation.”
(Xin lỗi vì sự nhầm lẫn vừa rồi. Ở đây có một lỗi dịch thuật nghiêm trọng.)
“The term is ‘Etching Precision’, not ‘Corrosion Pollution’. In the context of semiconductor manufacturing, ‘Etching’ refers to a highly controlled process of using chemicals to remove layers from a wafer to create circuit patterns. It has nothing to do with uncontrolled ‘Corrosion’ or ‘Pollution’.”
(Thuật ngữ chính xác là ‘Độ chính xác của quá trình Etching’ chứ không phải ‘Ăn mòn và Ô nhiễm’. Trong ngành sản xuất bán dẫn, ‘Etching’ đề cập đến một quy trình sử dụng hóa chất trong môi trường kiểm soát nghiêm ngặt nhằm loại bỏ lớp vật liệu trên tấm bán dẫn để tạo hình mạch điện. Nó hoàn toàn không liên quan gì đến ăn mòn hay ô nhiễm mất kiểm soát.)
Để các kỹ thuật viên yên tâm hoàn toàn, tôi còn nói thêm một câu mang tính bổ sung kiến thức chuyên môn:
“It’s about achieving near-nanometer accuracy, a matter of precision, not a matter of contamination.”
(Nó liên quan đến việc đạt được độ chính xác gần mức nanomet – đây là vấn đề về độ chính xác, chứ không phải về ô nhiễm.)
Vừa dứt lời, sắc mặt căng thẳng của CTO phía Mỹ lập tức dịu xuống thấy rõ.
Ông ta thở phào một hơi thật dài, ngồi xuống ghế, gật đầu với tôi:
“Thank you, Miss Jiang. That’s a world of difference. Your explanation is perfectly clear.”

