2
【Thôi nào host, cái này ai mà không biết, đừng đoán bừa nữa.】
Tôi liếc qua đám bình luận, rồi quay lại nhìn Tiểu Vũ, giọng nhẹ nhàng nhưng lạnh đến thấu xương.
“Trẻ con ăn khỏe là bình thường, nhưng cô chắc chứ–rằng con gái cô chỉ ăn đồ ăn cô nấu?”
Tiểu Vũ sững người: “Ý cậu là sao?”
“Tôi muốn nói là…”
Tôi nhìn quanh căn nhà cô ta, tính toán sơ sơ rồi nói:
“Ra ngoài, rẽ trái, vào kiểm tra tủ lạnh. Những món như thịt sống, sườn non, đùi gà mà cô mua dạo gần đây… có còn không?”
Ánh mắt Tiểu Vũ trợn to đầy kinh ngạc.
Ngay sau đó, cô bật cười vì tức:
“Được, tôi sẽ dẫn mọi người xem thử. Xem thử tủ lạnh nhà tôi có gì.”
Cô đứng dậy, máy quay đi theo từng bước chân của cô.
【Cái gì đây, giữa đêm giữa hôm mà lại lôi tủ lạnh ra kiểm tra? Ý host là Tiểu Hinh ăn thịt sống à?】
【Ủa không ai thắc mắc làm sao host lại biết tủ lạnh nằm bên trái cửa ra vào hả?】
【Mấy clip của Tiểu Vũ đăng trước đây đều thấy mà, có gì lạ đâu?】
【Thôi được rồi, tới nơi rồi kìa!】
【…Đm…】
Khi Tiểu Vũ mở tủ lạnh, tất cả mọi người trong livestream đều sững sờ.
Một mùi tanh nồng nhàn nhạt ập ra, cô cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy máu đang nhỏ từ ngăn dưới chảy ra, thấm ướt cả tấm thảm.
Còn những phần thịt gà, bò, sườn, thịt sống mà cô mới mua cách đây không lâu–biến mất sạch sẽ!
Chỉ còn lại vài mảnh xương vụn như đã bị nhai nát, nằm rải rác trong các ngăn.
Ngay lúc ấy, phía sau cô vang lên giọng nói trong trẻo của bé gái:
“Mẹ ơi, mẹ đang làm gì vậy?”
Rõ ràng giọng nói nghe rất vui vẻ, nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy lạnh sống lưng, như có thứ gì đó âm u ẩn chứa trong từng chữ.
Tiểu Vũ bị giật mình, làm rơi điện thoại xuống đất, màn hình lập tức tối đen.
Mọi người giờ chỉ còn có thể nghe thấy âm thanh.
“Mẹ thấy hơi đói, định vào làm chút gì đó ăn. Hinh Hinh có đói không? Muốn ăn gì nào?”
“Ừm… con đói rồi.”
Tiểu Văn Hinh liếm môi một cái. Không biết có phải ảo giác hay không, nhưng Tiểu Vũ luôn có cảm giác khi con bé nói đói, ánh mắt nó như đang thèm thuồng nhìn chằm chằm vào mình.
Nhưng rất nhanh, cô liền gạt đi nghi ngờ đó.
Vì Tiểu Văn Hinh vẫn như thường ngày, nở một nụ cười ngọt ngào với cô, nụ cười khiến tim cô tan chảy.
“Mẹ ơi, con muốn ăn mì với trứng ốp la mà mẹ nấu!”
“Hôm nay nhà ông Ngưu bên cạnh có khách, sang nhà mình mượn ít thịt, nói là vài hôm nữa sẽ trả lại.”
Con bé vừa xoa bụng vừa chu môi nói:
“Chắc tối nay mình không được ăn thịt nữa rồi.”
Tiểu Vũ thở phào nhẹ nhõm.
Cô nhặt điện thoại lên, ngồi xuống ôm lấy Tiểu Văn Hinh một cái.
“Được rồi, mẹ đi nấu cho con.”
Nói xong, cô quay người vào bếp. Nhưng để yên tâm hơn, cô vẫn nhắn một tin cho ông Ngưu.
Ông trả lời rất nhanh, xác nhận là đúng có mượn ít thịt, còn khen Tiểu Văn Hinh ngoan ngoãn, đáng yêu, lại rất lễ phép.
Sau khi Tiểu Vũ giải thích xong, khung bình luận lại rộn ràng trở lại.
【Tôi nói rồi mà, sao lại có chuyện đó chứ!】
【Mà công nhận lúc nãy sợ thật, không nói nữa, tôi cũng đi nấu mì ăn đây.】
【Host còn gì để nói nữa không?】
Tôi lắc đầu:
“Ngưu Đại Lực không mượn nhiều như thế, ông ta chỉ lấy một ít thịt heo để làm bánh sủi cảo. Số còn lại đều chui vào bụng con gái cô rồi.”
Tiểu Vũ đúng là vẫn còn chút nghi ngờ, nhưng khi nghe tôi đọc đúng tên ông hàng xóm, trong lòng cô bắt đầu dao động.
Thấy biểu cảm của cô, tôi thở dài một tiếng:
“Nếu cô còn chưa tin, tôi hỏi thêm một câu: gần đây con gái cô có hay đòi ngủ chung với cô không?”
“Sao cậu biết?” Tiểu Vũ ngạc nhiên nhìn tôi. “Tôi còn thấy vui nữa cơ, vì tôi nghĩ con bé tin tưởng, yêu quý mình…”
Tôi ngắt lời, lạnh lùng bóp nát ảo tưởng của cô:
“Không phải vậy. Nó đang quen dần với mùi cơ thể của cô, và đồng thời đánh dấu những chỗ cần lột da.”
“Cô thử nhìn tay, đùi, cổ mình xem, có phải có những đường kẻ đỏ mảnh mảnh không?”
Tiểu Vũ kéo tay áo lên.
Trên làn da trắng mịn của cô, hiện rõ mấy đường vạch đỏ.
【Tôi học giải phẫu, đúng là mấy vị trí này…】
【Bắt đầu lột da từ những chỗ đó thì lớp da sẽ nguyên vẹn hơn, dễ thao tác nữa.】
【Mấy người trên nói gì thế? Đây rõ ràng là mấy nét vẽ nguệch ngoạc của con nít mà!】
【Chuẩn luôn, con gái tôi cũng hay vẽ lên tay tôi lắm, trên cổ tay tôi còn hình cái đồng hồ con bé vẽ cơ mà.】
Những dòng bình luận đó dường như tiếp thêm tự tin cho Tiểu Vũ.