SAU KHI TRÙNG SINH, ĐIỀU DUY NHẤT TÔI MUỐN LÀ BẢO VỆ CON RUỘT CỦA MÌNH

SAU KHI TRÙNG SINH, ĐIỀU DUY NHẤT TÔI MUỐN LÀ  BẢO VỆ CON RUỘT CỦA MÌNH

Lúc hấp hối, tôi gọi luật sư đến làm thủ tục thừa kế tài sản cho con trai.

Không ngờ lại bị cơ quan liên quan từ chối, nói rằng chuyện này không phù hợp với quy định của pháp luật về thừa kế.

“Cô Lâm, nếu cô muốn chuyển tài sản cho cậu bé, chỉ có thể coi là tặng cho, chứ không thể tính là thừa kế.”

“Đó là con trai tôi! Tại sao lại không được thừa kế tài sản của tôi?” Tôi tức đến run người.

“Nhưng trên giấy khai sinh mà tôi nhận được, mẹ ruột của đứa trẻ… không phải là cô.”

Tôi run rẩy, không thể tin nổi vào những gì mình vừa nghe thấy.

Ngay lúc đó, tôi nhận được tin nhắn từ Cố Thừa Hoan.

“Lâm Ẩn, nuôi con giúp tôi cả đời, cảm giác thế nào?”

Tôi giận dữ tìm chồng mình – Thẩm Dương – để hỏi cho ra lẽ.

Người đàn ông đã yêu tôi cả một đời, vậy mà giờ lại lật mặt như trở bàn tay.

“Người tôi yêu luôn luôn là Thừa Hoan, là cô tự mình đa tình thôi.”

“Cô được nuôi con giùm bọn tôi, là vinh hạnh của cô đấy!”

Hóa ra, vào ngày tôi sinh con, hai đứa trẻ đã bị tráo đổi.

Con ruột của tôi đã sớm bị họ hại chết rồi!

“Tôi đã nhờ người làm xong thủ tục chuyển nhượng tài sản và giả mạo chữ ký của cô. Yên tâm mà đi đi, cuối cùng thì ba chúng tôi cũng có thể sống cuộc đời mơ ước bằng chính tiền của cô rồi!”

Tôi phun ra một ngụm máu, không cam lòng mà rời khỏi cõi đời này.

Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về đúng ngày mình sắp sinh con.

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]

You cannot copy content of this page