Sau Khi Bị Cướp Mất 500.000 Tiền Thưởng

Sau Khi Bị Cướp Mất 500.000 Tiền Thưởng

Vừa qua 0 giờ ngày 11/11, đơn hàng cuối cùng cũng hoàn tất trên hệ thống bán hàng.

Trên màn hình hiện lên tổng doanh thu: 50 triệu tệ!

Ngay sau đó, tôi nhận được tin nhắn từ ngân hàng: “Tài khoản nhận được 5 tệ.”

Tôi chết lặng.

Hôm qua khi hệ thống chịu được lưu lượng hơn trăm triệu lượt truy cập, đồng nghiệp còn vây quanh tôi trêu đùa:

“Giám đốc Trần, hệ thống chị thiết kế đỉnh quá! 10% tiền thưởng này chắc đủ mua hẳn một căn nhà ở Bắc Kinh rồi!”

Người duy nhất luôn mong tôi có thể mua được một căn nhà ở Bắc Kinh chính là mẹ tôi –

người đang ở giai đoạn cuối của bệnh ung thư. Đó là chấp niệm duy nhất khiến bà cố gắng sống tiếp.

Vì chấp niệm đó, tôi dốc toàn bộ thời gian vào hệ thống bán hàng này.

Tôi ngủ tại văn phòng suốt hơn 300 ngày, đã dùng hết 10 hộp thuốc đau dạ dày.

Nhưng giờ đây, 500.000 tiền thưởng biến thành 5 tệ!

Tôi đá cửa phòng tổng giám đốc, xông vào. Ông ta nhìn tôi với ánh mắt mỉa mai:

“Hệ thống server, chi phí vận hành khẩn cấp đâu phải miễn phí?”

“Cô là người phụ trách dự án, tổn thất đương nhiên tính vào đầu cô!”

“Trừ hết rồi chỉ còn 5 tệ, nếu thấy ít thì trả lại cũng được.”

Tôi nhìn chằm chằm vào báo cáo thành tích ngày 11/11 trên bàn ông ta, bỗng bật cười.

Ông ta quên mất rồi, với ngày 11/11, doanh thu chỉ là khởi đầu.

Thách thức thật sự nằm ở khâu thanh toán sau đó và các vấn đề hậu mãi.

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]