5

Anh ta ôm lấy tôi, tò mò hỏi:

“Nam Âm, em nói chiếc đỉnh đồng đó là quốc bảo, trước đây anh chưa từng xem kỹ, em có thể dẫn anh đi xem không?”

Tôi nghĩ một chút, chìa khóa tôi vẫn luôn mang bên mình, dẫn anh ta đi xem một chút cũng không sao.

Anh ta đứng trước chiếc đỉnh đồng đặt trong tủ kính chống trộm, ngắm nghía hồi lâu rồi tán thưởng không ngớt.

“Trước đây là anh không biết trân trọng, chiếc đỉnh đồng này quả thật quá tinh xảo!”

“Ông đúng là có con mắt tinh tường!”

Tôi chỉ cười, không nói gì.

Vì nhiều lý do mà việc vận chuyển chiếc đỉnh đồng đã bị trì hoãn, không thể di chuyển nhiều lần để tránh hư hỏng.

Cuối cùng trung ương quyết định cử chuyên gia thẩm định đến tận nhà họ Thẩm để giám định chiếc đỉnh đồng.

Thời gian được định là vào Chủ Nhật tuần này.

Lúc đó, tôi tất nhiên sẽ công khai tất cả sự thật, thay ông chứng minh lần cuối cùng.

Tôi phải nói cho tất cả mọi người biết chiếc đỉnh đồng mà ông liều mạng mang về chính là quốc bảo thật sự.

Thời gian thoắt cái đã đến Chủ Nhật.

Họa Nghiễn bận việc, chỉ còn mình tôi ra sân bay sớm để đón các chuyên gia.

Chúng tôi vừa ngồi lên xe về nhà họ Thẩm, chuông điện thoại đã reo liên hồi như giục mạng.

Giọng quản gia bên đầu dây đầy sợ hãi và hoảng loạn:

“Tiểu thư, không xong rồi, chiếc đỉnh đồng mất rồi!”

Mất rồi sao?!

Chìa khóa phòng cổ vật chỉ có mình tôi giữ!

Ngay cả kiểm tra hàng ngày của quản gia cũng là dựa vào camera để xác nhận số lượng.

Thế nhưng sáng nay khi ông ấy đến kiểm tra thì phát hiện camera bị ngắt từ lúc nào không rõ.

Đợi sửa xong thì phát hiện chiếc đỉnh đồng trong phòng cổ vật đã biến mất!

Tôi lập tức đưa tay sờ vào hông, nhưng chẳng thấy gì.

Chìa khóa đã biến mất!

Trong đầu tôi vụt qua một suy nghĩ – chỉ có Họa Nghiễn là người duy nhất đã tiếp cận tôi vào sáng nay, khi hôn chào buổi sáng!

Tôi lập tức gọi cho anh ta, chuông reo gần hết mới có người bắt máy.

Tôi gần như gầm lên:

“Họa Nghiễn! Có phải anh đã lấy trộm đỉnh đồng không?!”

“Tôi cho anh cơ hội cuối cùng, ngay lập tức mang đỉnh đồng trả về đây!”

Họa Nghiễn không hề giải thích, chỉ nhẹ giọng nói một câu:

“Nam Âm, anh xin lỗi.”

“Miểu Miểu cần chiếc đỉnh đồng này hơn em.”

“Anh chỉ có thể giúp cô ấy chứng minh bản thân.”

Nói xong, anh ta liền cúp máy.

Lần nữa tôi gọi lại thì chỉ còn là những tiếng tút bận vô tình.

Họa Nghiễn thế mà lại chặn số của tôi!

Cơn giận làm đầu óc tôi quay cuồng, vội vàng lao về nhà họ Thẩm, chạy thẳng tới phòng cổ vật.

Chỉ thấy tủ kính vốn để chiếc đỉnh đồng giờ đã trống trơn.

Không chỉ vậy, ngay cả những món cổ vật lâu năm, có giá trị sưu tầm cao khác cũng bị cướp sạch!

Cả căn phòng cổ vật bị lục tung như vừa bị bọn cướp xông vào, cảnh tượng tan hoang.

Lửa giận bốc lên, mắt tôi tối sầm, suýt nữa thì ngất tại chỗ.

Chuyên gia thẩm định cũng nhíu chặt mày.

“Nếu đây đúng là chiếc đỉnh đồng trong lịch sử, thì nó là quốc bảo đấy!”

“Sao lại để mất được? Đây là biện pháp an ninh của nhà họ Thẩm các cô sao?”

Tôi nghẹn họng không nói nên lời, lúc này quản gia ôm cái máy tính bảng hớt hải chạy tới.

“Tiểu thư, chúng tôi đã kiểm tra lại hết camera, chỉ có camera của phòng cổ vật bị hỏng, không cách nào tìm ra trực tiếp ai lấy trộm đỉnh đồng.”

“Nhưng chúng tôi đã thấy tung tích của chiếc đỉnh trong livestream của một nữ streamer tên là Lâm Miểu Miểu.”

Nghe đến đây, tôi giật mạnh máy tính bảng.

Trên màn hình là Lâm Miểu Miểu, người sau khi bị Họa Nghiễn bỏ rơi, phòng livestream tụt dốc không phanh, giờ đây lại mở sóng trở lại.

Lượt xem đứng top 1, khán giả trong phòng livestream lên tới tám con số!

Lâm Miểu Miểu nhìn thẳng vào ống kính, nở một nụ cười đắc ý tột độ.

“Ai bảo tôi bị anh Họa Nghiễn bỏ rơi, không có đồ sưu tầm để chống lưng? Thua thì nhận đi, mau mau tặng quà lửa tên lửa nào!”

“Giờ thì các người đã thấy, anh Họa Nghiễn không chỉ mang cho tôi bao nhiêu món sưu tầm, mà ngay cả đỉnh đồng cũng mang tới!”

“Là một streamer chuyên về giám định, hôm nay tôi sẽ trực tiếp giám định thật giả của chiếc đỉnh này cho mọi người!”

Lâm Miểu Miểu chẳng dùng dụng cụ chuyên nghiệp nào, chỉ lấy mỗi cái kính lúp, vòng quanh chiếc đỉnh đồng một lượt.

Miệng liền buông ngay kết luận:

“Xì, lần trước sự việc quá đột ngột, tôi chưa kịp giám định kỹ chiếc đỉnh này.”

“Giờ nhìn kỹ mới thấy, hoàn toàn là đồ giả, cái gì mà đỉnh đồng thời Thương Chu, tôi thấy làm chậu rửa chân thì đúng hơn!”

“Lừa được mấy người ngoại đạo thì còn được, chứ đừng hòng qua mắt được tôi!”

Bình luận chạy như bay:

【Tôi biết ngay là giả mà! Đỉnh đồng thật sao dễ kiếm thế được?】

Đọc Tiếp: https://vivutruyen.net/quoc-bao-va-nuoc-mat/chuong-6