Nghỉ ngơi được hai tiếng, tôi chuẩn bị đi vào nhà vệ sinh.

Bỗng nhiên cảm thấy bốn phía đều có ánh mắt đầy ác ý nhìn chằm chằm vào mình.

Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Cho đến khi một bà cô cố ý đi sát qua người tôi rồi nhổ một bãi nước bọt ngay dưới chân tôi:

“Phụ nữ bây giờ thật đê tiện, ngủ với người nước ngoài lung tung, thật làm mất mặt quốc thể!”

Một người đàn ông cầm điện thoại, nhìn tôi rồi đối chiếu, nở nụ cười dâm đãng.

Thậm chí có người trực tiếp bước tới hỏi tôi giá bao nhiêu — tôi thẳng tay tát hắn một cái rồi quay về phòng bệnh.

Trên điện thoại, một tin nóng đang được đẩy lên:

#Thiên kim nhà họ Phó sống buông thả ở nước ngoài#

Trong chủ đề đó, mọi thông tin về tôi từ quá khứ ở trại trẻ mồ côi, hồ sơ học tập, số chứng minh nhân dân, bằng tốt nghiệp… đều bị đào bới đến tận gốc.

Một tài khoản nhỏ tên “Chi Chi” đang lan truyền hàng loạt tin đồn bịa đặt về tôi.

Thậm chí còn để lại một đường link trong phần bình luận, ghi rõ:

“Video tập thể của thiên kim nhà họ Phó và mấy gã Tây, khuyên nên lưu lại trước khi bị xóa.”

Có một người bạn cùng lớp tôi bên Pháp đã lên tiếng bảo vệ tôi, nhưng ngay lập tức bị “Chi Chi” lật ngược tình thế:

“Chẳng lẽ cả mày cũng đã ngủ với Lâm Miểu Miểu nên mới bênh cô ta?”

Tài khoản Weibo của người đó ngay lập tức bị công kích, thậm chí còn bị report đến mức bị khóa.

Hàng loạt tài khoản seeding bắt đầu khuấy động chủ đề trở lại:

“Biết đâu nhà họ Phó bị cô ta lừa? Loại rác rưởi thế này sao có thể là thiên kim thật?”

“Nghe nói Lâm Miểu Miểu còn yêu chính anh trai mình là Phó Trầm, còn cố tình cởi đồ dụ dỗ anh ta!”

“Đồ tiểu tam phá hoại tình cảm anh – chị dâu, còn lăng loàn vô độ, loại này không xứng sống trên đời!”

Tôi định thoát khỏi chủ đề thì màn hình bật lên một thông báo trực tiếp từ tài khoản thật của Thẩm Chi Chi.

Trong buổi livestream, cô ta khóc lóc kể lể rằng tôi chen vào tình cảm giữa cô ta và Phó Trầm, còn ép cô ta rời khỏi Kinh Hải, phá thai đứa bé của nhà họ Phó.

Lượt xem phòng livestream lập tức đạt hàng triệu, ai nấy đều mắng chửi và khinh bỉ tôi.

Tôi lưu lại toàn bộ bằng chứng, gửi thẳng cho ba.

Quả nhiên, chưa đến một tiếng sau, toàn bộ tin tức tiêu cực về tôi trên mạng đều biến mất.

Một thông báo “Thẩm Chi Chi bị công an áp giải điều tra” lập tức trở thành tin nổi bật nhất ngày.

Chưa đến nửa tiếng, bản nhận tội của Thẩm Chi Chi được công bố:

“Tôi đã tung tin đồn, phát tán thông tin sai sự thật, lan truyền nội dung đồi trụy, ảnh hưởng nghiêm trọng đến môi trường mạng, gây tổn thương nặng nề cho cô Lâm Miểu Miểu. Tôi xin chính thức xin lỗi cô Lâm Miểu Miểu và cam kết chịu mọi trách nhiệm pháp lý.”

Tôi vừa về đến nhà họ Phó, đã thấy Phó Trầm đang quỳ dưới đất.

“Ba, mẹ, con xin hai người cứu Chi Chi. Cô ấy chỉ là nhất thời nông nổi, ngồi tù sẽ hủy hoại cuộc đời cô ấy mất.”

“Trong bụng cô ấy còn là cháu của nhà họ Phó, xin hãy tha cho cô ấy một lần này!”

Vừa thấy tôi, ánh mắt Phó Trầm tối sầm lại, giọng mang theo oán hận và không cam lòng:

“Miểu Miểu, giúp anh xin ba mẹ đi, Chi Chi biết lỗi rồi.”

Mẹ tôi không đoái hoài tới anh ta, đi thẳng đến đỡ tôi dậy:

“Miểu Miểu, con nhỏ Thẩm Chi Chi đó đúng là không biết điều. Lần trước mẹ đã tha cho nó, vậy mà còn dám lên mạng vu khống con.”

“Nhưng con yên tâm, ba mẹ đã xử lý xong hết rồi.”

Ba tôi nhìn tôi đầy yêu thương, sau đó quay sang gầm lên với anh trai tôi:

“Thẩm Chi Chi là do mày đưa về, mày tự nghĩ xem phải giải thích thế nào với em gái mày!”

Phó Trầm nghiến răng, do dự rồi nói:

“Ba, chuyện này khiến em gái chịu ấm ức, lỗi của Chi Chi để con gánh.”

“Con tình nguyện giao lại cổ phần ở Tập đoàn Phó thị, từ nay Miểu Miểu sẽ là tổng giám đốc duy nhất.”

Phó Trầm tưởng đây là chiêu “lùi một bước tiến hai bước”, không ngờ ba tôi hừ lạnh:

“Được! Là chính miệng mày nói đấy!”

Một câu nói khiến Phó Trầm mất sạch tất cả.

Phía Thẩm Chi Chi, nhờ thái độ hợp tác và có sự bảo lãnh của ba tôi, mức án giảm xuống còn một tháng tù giam.

Trong một tháng đó, tôi dốc toàn tâm toàn lực vào công việc.

Tập đoàn Phó thị rất lớn, nhưng chuột bọ thì cũng không ít.

Thẩm Chi Chi đã lợi dụng danh nghĩa của Phó Trầm để đưa vào rất nhiều người thân tín của cô ta.

Lúc trước, Vương ca cũng là một trong số đó.

Vương Cường làm bảo vệ ở công ty ba năm một cách nhàn hạ, không ngờ người đầu tiên tôi xử lý khi vừa nhậm chức lại chính là hắn.

Tôi ngồi trên chiếc ghế da thật trong văn phòng tổng giám đốc, nhìn Vương Cường đang quỳ gối trước mặt không ngừng dập đầu.

“Giám đốc Lâm… Lâm tổng, tôi trên có cha mẹ già, dưới có con nhỏ, không thể mất công việc này được.”

“Hôm đó tất cả đều là do con tiện nhân Thẩm Chi Chi bày trò, tôi chỉ là con rối bị cô ta thao túng mà thôi…”

Tôi chẳng buồn nghe, liền cầm điện thoại định gọi bảo vệ cấp cao mới tuyển.

Thấy tôi không phản ứng, Vương Cường đột nhiên hạ quyết tâm, mở miệng nói:

“Giám đốc Lâm, tôi có bằng chứng bất lợi của Thẩm Chi Chi. Chỉ cần cô để tôi ở lại, tôi sẽ nói cho cô biết.”

Ngay giây sau, Vương Cường vẫn bị bảo vệ lôi ra ngoài.

ĐỌC TIẾP : https://vivutruyen.net/nhung-bi-an-cua-nha-ho-pho/chuong-6