Hoàng Y Y vẫn cố gắng cãi chày cãi cối.

6.

Nhưng các giám khảo xung quanh đã sớm nhận ra điểm đáng ngờ, thất vọng lắc đầu.

Trong giới học thuật, đạo văn là điều đáng khinh nhất.

“Được, cho là cô tự nghĩ ra đi. Vậy cô có thể trình bày lý thuyết thiết kế đằng sau không?”

Đầu óc Hoàng Y Y hoàn toàn trống rỗng, không thể nói nổi một câu ra hồn.

Nước mắt lưng tròng, lớp trang điểm bị nước mắt làm nhòe nhoẹt.

Giang Tự Việt nghiến răng gầm lên:

“Đủ rồi Dao Dao! Em đừng được đà lấn tới! Đừng làm mọi chuyện ầm ĩ lên nữa, mất mặt tất cả đấy!”

Tôi chẳng thèm nhìn anh ta, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn Hoàng Y Y:

“Tôi chưa bao giờ phủ nhận năng lực giảng dạy và tổ chức hoạt động của cô.”

“Nhưng giáo án và thiết kế của cô giống như một bát cơm thập cẩm, ghép từ trò chơi tôi thiết kế, quan điểm của tôi, phương pháp của tôi.”

“Thật là nực cười.”

Hoàng Y Y, suy cho cùng cũng chỉ là một sinh viên mới ra trường, sao chịu nổi mấy đòn chất vấn liên tiếp như vậy.

Cô ta ngồi thụp xuống sàn, ôm đầu gối khóc nức nở.

“Không phải tôi! Tôi không đạo! Sao không ai tin tôi chứ!”

Giang Tự Việt liếc tôi đầy thất vọng, rồi vội vàng cúi xuống an ủi cô ta.

Cuộc thi giảng dạy công khai lần này chú trọng vào khả năng sáng tạo và thiết kế nguyên bản.

Kết quả là Hoàng Y Y rớt xuống vị trí chót bảng.

Lâu nay cô ta quen được tung hô, lần đầu gặp thất bại, sốc đến mức khóc lóc bỏ chạy khỏi hội trường.

Tôi thì thu dọn máy tính xách tay và cùng các giáo viên mầm non trong nhóm trở về trường.

Dù không vượt được các trường mẫu giáo hàng đầu ở Bắc Kinh, nhưng thành tích của trường công chúng tôi cũng không tệ.

Xử lý xong công việc ở trường, tôi đến văn phòng luật sư tiếp tục tư vấn.

Người luật sư tôi ủy thác là Tưởng Thành – bạn học đại học của tôi.

Ban đầu tôi không định phiền anh ấy.

Dù gì anh ấy toàn chuyên xử lý các vụ tranh chấp thương mại lên tới hàng chục triệu.

Không ngờ anh lại chủ động nhận vụ ly hôn nho nhỏ này giúp tôi.

Trên đường đến văn phòng, không hiểu vì sao nhiều người đi đường chỉ trỏ bàn tán về phía tôi.

Ngay cả lễ tân tại văn phòng luật sư cũng nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ.

Tôi chau mày, bước nhanh vào phòng làm việc.

“Cưng à, cậu nổi tiếng rồi đấy.”

Tưởng Thành đặt chiếc iPad ngay trước mặt tôi.

Trên màn hình là cảnh Hoàng Y Y nước mắt nước mũi đầy mặt, đau khổ kể lể.

Bộ dạng đáng thương không thể tả.

“Đúng vậy, chính viện trưởng Thẩm Dao bắt nạt tôi!”

“Tại sao không ai tin tôi là người tự viết giáo án đó? Chỉ vì tôi trùng đề tài với bài luận sắp công bố của chị ta mà chị ta phải dìm tôi xuống sao?”

Phía dưới là hàng loạt bình luận lướt nhanh như gió:

【Thật quá đáng! Đề nghị điều tra kỹ lưỡng! Tại sao lãnh đạo lại được phép bắt nạt giáo viên trẻ như vậy?】

【Đúng vậy! Còn vu khống cô giáo Hoàng đạo nhái nữa chứ!】

Hình ảnh tôi nổi giận mắng Hoàng Y Y trong cuộc thi giáo viên toàn quốc bị các tài khoản truyền thông cắt ghép một cách tinh vi rồi tung lên toàn mạng.

Một phiên bản “sự thật” bóp méo trắng đen lập tức leo lên top tìm kiếm.

Ngay lập tức, rất nhiều bình luận bắt đầu đặt nghi vấn về việc tôi trở thành viện trưởng bằng cách nào.

Tôi tức đến hoa mắt chóng mặt.

“Lúc đó tôi đã rất nể mặt Hoàng Y Y rồi!”

“Đúng là không biết điều! Cứ phải bắt tôi lôi chuyện trong nhà ra nói mới chịu à!”

Tôi ôm ly nước đá của văn phòng luật sư, uống liền mấy ly lớn mới tạm đè nén được cơn giận.

Tưởng Thành đẩy gọng kính gọng vàng, mắt lướt nhanh qua những làn sóng dư luận trên mạng.

“Không sao đâu, Hoàng Y Y bây giờ làm lớn chuyện như vậy, đến lúc rớt xuống mới thảm hơn.”

Chuông điện thoại của tôi bất chợt vang lên.

Là lãnh đạo cấp trên phụ trách khu trường mẫu giáo nơi tôi quản lý gọi đến.

7.

Tim tôi như thắt lại, có chút thấp thỏm lo âu bắt máy.

“Chuyện lần này làm ầm ĩ quá rồi, trong ba ngày cô phải giải quyết triệt để.”

Tôi gật đầu đồng ý.

“Cô chắc chắn hotgirl kia đạo bài luận của cô chứ?”

“Chắc chắn. Hoàn toàn chắc chắn.”

Nghe tôi trả lời dứt khoát, lãnh đạo cũng nhẹ nhõm hơn.

“Được. Cho cô nghỉ ba ngày để xử lý việc này. Tiểu Đào sẽ tạm thời thay vị trí cô.”

Tiểu Đào là phó viện trưởng của trường tôi.

Rõ ràng đây là cách gián tiếp gây áp lực cho tôi.

Tôi bực bội cúp máy.

Lúc này, chuyện đã rùm beng khắp nơi, gần như ai cũng biết.

Điện thoại tôi bị gọi đến phát nổ, thậm chí ngay cả ba mẹ tôi cũng biết rồi.

Tôi lập tức dùng tài khoản chính vào phòng livestream của Hoàng Y Y, yêu cầu kết nối trực tiếp.

Nhưng Hoàng Y Y hoàn toàn phớt lờ tôi.

Ánh mắt cô ta mơ màng, đắm chìm trong vai diễn kể khổ và vu oan.

Tôi gửi tặng cô ta vài hiệu ứng livestream giá rẻ, đồng thời để lại bình luận:

【Tại sao cô không kết nối trực tiếp với tôi?】
【Có phải vì cô đang chột dạ? Không dám đối mặt với tôi? Cô sợ bị bóc trần sao?】

Vừa nói xong, đám cư dân mạng vốn thích hóng chuyện liền kéo đến ủng hộ nhiệt tình.

Dưới sức ép từ toàn mạng, cuối cùng cô ta cũng phải đồng ý kết nối.

Ánh mắt Hoàng Y Y hơi tránh né, nhưng vẫn cố ngẩng đầu nói cứng:

“Sao? Cô đến để xin lỗi tôi à?”

“Cô đã vu khống tôi! Nếu cô xin lỗi tôi trước, tôi có thể nghĩ đến việc không để fan công kích cô nữa.”

ĐỌC TIẾP : https://vivutruyen.net/nguoi-vo-hop-phap-full/chuong-6