Tôi là truyền nhân duy nhất của Đệ Nhất Phong Thủy Sư. Chỉ cần là nơi tôi chọn, ai dọn vào đó đều cầu gì được nấy — cầu tài có tài, cầu con có con.
Ở kiếp trước, nhà họ Phó thắp đèn trời tại buổi đấu giá để giành lịch hẹn của tôi, nhờ tôi chọn vị trí xây tòa nhà cho tập đoàn Phó thị.
Nửa năm sau, Phó thị từ bờ vực phá sản sống lại kỳ tích, trở thành một trong những tập đoàn hàng đầu tại thủ đô.
Người nắm quyền Phó thị — Phó Thư Thần — cầu hôn tôi ngay trước mặt bao người. Anh ta nói muốn báo đáp, muốn tôi trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian.
Tôi cảm động, gật đầu đồng ý.
Nhưng đến ngày cưới, tôi lại bị bắt cóc đến một nhà máy, bị ba mươi người đàn ông xa lạ hành hạ, thậm chí còn bị livestream.
Khi tôi toàn thân đầy máu, anh ta ném tôi xuống hố đất và chôn sống.
“Cái gì mà Đệ Nhất Phong Thủy Sư? Rõ ràng là cô lợi dụng danh nghĩa phong thủy để trèo lên nhà họ Phó!”
“Phó thị là tập đoàn trăm năm sao có thể dễ dàng phá sản? Tất cả đều là vở kịch để đưa Chu Chu vào nhà họ Phó, là cô cướp công trạng của cô ấy, khiến Chu Chu đau lòng đến mức gặp tai nạn xe mà chết.”
“Cô đã hại chết cô ấy, thì phải lấy mạng mình đền lại!”
“Cô không phải giỏi xem phong thủy lắm sao? Vậy thì nhìn thử ngôi mộ tôi chọn cho cô có hợp phong thủy không!”
Tôi chết vì ngạt thở, thân thể đầy vết thương.
Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về đúng ngày ông cụ Phó thắp đèn trời tại buổi đấu giá.
Tôi lập tức lên tiếng trước:
“Phong thủy chỉ là mê tín dị đoan, không thể giúp nhà họ Phó xoay chuyển tình thế đâu. Tất cả đều bị thổi phồng lên thôi.”
1
Cùng lúc đó, trợ lý riêng bước lên báo với ông cụ Phó:
“Cổ phiếu Phó thị lại tụt mạnh, thêm năm công ty nữa vừa hủy hợp tác.”
Ánh sáng trong đôi mắt già nua của ông cụ vụt tắt, ông nhìn tôi đầy khẩn thiết:
“Cô Hứa, tôi tin cô. Nếu cô cảm thấy thù lao chưa đủ, Phó thị sẵn sàng tăng thêm mười phần trăm cổ phần cho cô!”
Tôi từng chọn vị trí cho hơn trăm công ty, và không công ty nào là không trở thành doanh nghiệp hàng đầu.
Dự án mới là cơ hội duy nhất để nhà họ Phó vực dậy, còn vị trí tòa nhà là yếu tố then chốt.
Thà tin còn hơn không tin.
Ông cụ Phó không thể liều thêm một lần nào nữa.
Ông không thể để sự nghiệp trăm năm của nhà họ Phó tiêu tan trong tay mình.
Ở kiếp trước, khi Phó thị suýt phá sản, chính tôi đã chọn ra mảnh đất phong thủy tuyệt vời, giúp cổ phiếu Phó thị tăng vọt trở lại và vượt qua khó khăn.
Còn tôi thì nhận lại một kết cục bi thảm.
Cảm giác ngột ngạt vẫn như đang bủa vây lấy tôi. Tôi đang định từ chối thêm một lần nữa…
Thì ngoài cửa hội trường vang lên giọng nói đầy giận dữ của Phó Thư Thần:
“Ông nội! Hứa Niệm chỉ là một kẻ lừa đảo, căn bản không xứng để ông thắp đèn trời! Cô ta chỉ tham tiền của nhà họ Phó, ông đừng mắc bẫy cô ta!”
Tôi đã có danh tiếng, ông cụ sợ làm tôi phật ý nên nghiêm khắc nói:
“Cô Hứa là truyền nhân duy nhất của Đệ Nhất Phong Thủy Sư, đừng có nói năng bừa bãi!”
Phó Thư Thần cười khẩy, dắt tay Bạch Chu Chu bước lên.
“Người thừa kế thực sự là Chu Chu, cô ta chỉ giả mạo danh nghĩa của Chu Chu để lừa đảo!”
Rồi Bạch Chu Chu lấy ra một la bàn, nhẹ giọng nói:
“Cô Hứa, tôi không biết vì sao cô lại mạo danh tôi, nhưng làm vậy là sai đấy.”
Chiếc ấn vàng trên la bàn dưới ánh đèn phát ra ánh sáng vàng rực rỡ.
Quả thật là Bát Quái Âm Dương Bàn mà sư phụ truyền lại cho tôi.
Sắc mặt tôi khẽ biến, lập tức hiểu ra — Phó Thư Thần cũng trọng sinh rồi.
Hắn đã đến ngôi chùa mà kiếp trước tôi từng đưa hắn đến, lấy đi báu vật mà sư phụ để lại cho tôi.
Ngoài đời đồn rằng Bát Quái Âm Dương Bàn là chí bảo của Đệ Nhất Phong Thủy Sư, ai sở hữu nó sẽ có năng lực xem phong thủy siêu phàm.
Nhưng thật ra, đó chỉ là chiêu trò của sư phụ để đánh lạc hướng người đời.
Phong thủy chân chính không nằm ở Bát Quái Bàn, mà nằm ở ngũ quan cảm nhận của người xem phong thủy.
Nghĩ đến kết cục ở kiếp trước, tôi khẽ mỉm cười lễ phép:
“Đây đúng là vật của Đệ Nhất Phong Thủy Sư. Xem ra, cô Bạch mới là truyền nhân chân chính.”
Phó Thư Thần nhìn tôi bằng ánh mắt ghê tởm:
“Vậy còn không mau cút đi?”
Mọi người xung quanh thấy vậy liền tức giận chỉ trích tôi:
“Ở đâu chui ra cái con quê mùa này, mà dám giả mạo truyền nhân của Đệ Nhất Phong Thủy Sư? Người của buổi đấu giá này mù hết rồi à?”
“Dám mạo danh phong thủy sư khởi điểm một triệu tệ, đúng là gan to bằng trời!”
“Báo công an đi, để con lừa đảo này vào tù mọt gông!”
Lối ra bị bảo vệ chặn lại, tôi đang suy nghĩ cách thoát thân thì —
Một giọng nam vang to, dứt khoát cất lên:
“Tôi thắp đèn trời, mời cô Hứa chọn vị trí cho công ty tôi!”
Cả hội trường im phăng phắc, mọi ánh mắt đổ dồn đi tìm người vừa lên tiếng.
“Giang Hòa?”
Phó Thư Thần nhìn người đàn ông tuấn tú đang bước tới, cười mỉa:
“Nhà họ Giang sắp phá sản đến nơi rồi, cậu còn có tâm trạng đưa tiền cho đồ lừa đảo à?”
Giang Hòa chẳng thèm để ý đến hắn, chỉ nghiêm túc nhìn tôi:
“Cô Hứa, tình hình Giang thị đang rất gấp. Có thể làm phiền cô chọn vị trí cho chúng tôi ngay hôm nay được không?”
Ở kiếp trước, Giang thị thực sự phá sản, sau đó bị Phó thị mua lại với giá rẻ mạt.
Giang Hòa vì chuyện đó mà sa sút tinh thần, chưa đầy nửa năm thì bệnh mà qua đời.
Hiện giờ, cả Phó thị và Giang thị đều đang bên bờ vực, dự án mới là cơ hội cuối cùng để cứu lấy tất cả.
Tôi đang cần một người để phá thế cờ, nên dứt khoát gật đầu:
“Được.”
Vừa định rời đi thì Phó Thư Thần chắn trước mặt chúng tôi:
“Ai ai cũng biết Đệ Nhất Phong Thủy Sư chỉ có một truyền nhân. Giờ lại có hai người, vậy chắc chắn một kẻ là giả!”
“Hứa Niệm, cô dám thi đấu với Chu Chu không?”
Bạch Chu Chu ra vẻ dịu dàng, thấu tình đạt lý:
“Thôi bỏ đi, đừng làm khó cô Hứa nữa. Có lẽ cô ấy cũng có nỗi khổ riêng nên mới phải đi lừa gạt như vậy. Tôi sẵn sàng tha thứ.”
Phó Thư Thần nhìn cô ta đầy xót xa:
“Chu Chu, em quá lương thiện nên mới bị cô ta…”
Câu sau hắn không nói tiếp, nhưng tôi biết hắn đang nhắc đến chuyện kiếp trước tôi “gián tiếp” khiến Bạch Chu Chu chết.
Nhưng rõ ràng, tôi chưa từng làm tổn hại đến cô ta.