Sau khi kiểm tra thai kỳ xong, tôi như thường lệ nói với quản gia thông minh trong nhà:
“Tiểu Lệ, đồng bộ thông tin khám thai hôm nay, gửi vào điện thoại của Thẩm Ngộ An.”
Giây tiếp theo, quản gia thông minh lại phát ra âm thanh ám muội giữa nam nữ.
“Vâng, đã kết nối với hệ thống âm thanh trong xe của tiên sinh.”
Âm thanh thở dốc giữa nam nữ vang lên bên tai, tôi sững người, đầu óc trống rỗng, liền gọi điện cho Thẩm Ngộ An.
“Anh đang ở đâu vậy? Trong xe à?”
Bên kia điện thoại, giọng Thẩm Ngộ An ngừng vài giây, sau đó nhẹ nhàng nói:
“Anh đang họp ở chi nhánh, không có ở trong xe.”
“Vợ à, em đang tra xét anh sao?”
Nghe giọng anh ấy vẫn như bình thường, tôi bình tĩnh lại, định nói là hệ thống quản gia trong nhà bị trục trặc.
Nhưng anh ấy lại bất ngờ cúp máy.
Sau đó, tôi lại nghe thấy quản gia thông minh nói:
“Đang chiếu video trong xe của tiên sinh.”
Màn hình lớn trong phòng khách sáng lên, Thẩm Ngộ An đã nói dối, anh ta hoàn toàn không họp hành gì cả.
Trên màn hình to, Thẩm Ngộ An với vẻ mặt lạnh lùng, đang ôm eo một cô gái, cuồng nhiệt ân ái trong xe.
Người đàn ông vừa mới gọi điện với tôi lúc nãy, bây giờ lại đang điên cuồng trút dục vọng lên người phụ nữ khác.
Tai tôi ù đi, tôi trơ mắt nhìn túi xách trong tay rơi xuống đất.
Tối qua, anh ta còn ôm tôi hôn hít, bàn chuyện đặt tên cho con chúng tôi.
Vậy mà hôm nay lại ôm người phụ nữ khác “tập thể dục” trong xe.
Đầu óc tôi hỗn loạn, bất chợt nhớ lại sự khác thường của Thẩm Ngộ An tối qua.
Anh ta trông có vẻ bình tĩnh, nhưng trong ánh mắt lại mang theo vài phần phấn khích.
Thì ra, anh ta đi công tác trước ngày tôi kiểm tra thai, vượt hơn một ngàn cây số, chỉ để gặp cô gái đó.
Chỉ để ngoại tình thôi mà…
“Ưm…”
Bụng tôi đột nhiên đau nhói như bị vặn xoắn.
Dạ dày cuộn lên, cơn nghén quen thuộc lại xuất hiện.
Tôi ôm miệng, nôn đến bỏng cả cổ họng.
Trên màn hình phòng khách, động tác eo của Thẩm Ngộ An không hề dừng lại, tay anh ta rút ra một chiếc dây chuyền màu xanh ngọc bảo.
“Không phải em bảo sẽ tham dự dạ hội tốt nghiệp sao?”
“Anh chọn cho em cái này, xem có thích không?”
Thẩm Ngộ An cầm dây chuyền trên tay, miệng phát ra tiếng gầm nhẹ đầy dục vọng.
Cô gái kia mặt mày quyến rũ, ngón tay vì động tác của Thẩm Ngộ An mà làm rơi dây chuyền lên ghế.
“Hơ… đúng là không ngoan chút nào!”
“Em nói xem anh nên trừng phạt em thế nào đây? Hửm?”
Thẩm Ngộ An đưa tay vuốt ngược mái tóc ngắn ướt đẫm mồ hôi ra sau.
Tôi ngơ ngác nhìn sợi dây chuyền màu xanh ngọc đó, đầu óc bỗng chốc trống rỗng.
“Tiểu Lệ, kiểm tra trong hộp trang sức của tôi xem có sợi dây chuyền màu xanh ngọc nào không.”
Tôi run rẩy lên tiếng, trong lòng rối bời.
“Vâng, thưa phu nhân, đang tiến hành tra cứu hộp trang sức…”
“Tổng số trang sức của phu nhân là 1030 món, trong đó có 300 sợi dây chuyền, không tìm thấy sợi nào giống với dây chuyền màu xanh ngọc.”
Giọng nói của Tiểu Lệ không có chút dao động cảm xúc nào, nhưng tim tôi lại như bị siết chặt.
Sợi dây chuyền đó, Thẩm Ngộ An sao anh dám?!
Đó là kỷ vật duy nhất mẹ để lại cho tôi!
Đó là món quà mẹ đã đích thân đeo cho tôi trong ngày cưới, dù khi ấy bà đang bệnh nặng!
Tôi chống tay, nghiến răng đứng dậy, vô tình chạm vào nút gọi khẩn cấp trên điện thoại.
Trong phòng khách vang lên tiếng ám muội giữa nam nữ, tiếng chuông điện thoại chợt trở nên đặc biệt chói tai.
Tôi để mặc tiếng chuông reo mười hồi.
Tôi bật cười, nước mắt làm ướt đẫm chiếc váy.
Thẩm Ngộ An của trước kia, sẽ không bao giờ bỏ lỡ bất kỳ cuộc gọi nào của tôi.
Chỉ cần chuông reo, chưa tới ba hồi, anh nhất định sẽ bắt máy.
Từ khi nào mọi thứ đã thay đổi?
Tim tôi như bị ai đó dùng dao đâm xuyên, rít lên từng đợt gió lạnh.
Tôi run rẩy vì lạnh, cố chấp bấm gọi cho anh hết lần này đến lần khác.
Cuối cùng, Thẩm Ngộ An cũng bắt máy.
“Vợ à, sao thế?”
Giọng khàn khàn vì dục vọng truyền qua điện thoại đến tai tôi.
Tôi buồn nôn, dạ dày cuộn lên, mấy giây không nói nên lời.
“Vợ à, con lại quấy em à?”
“Xin lỗi nhé, dạo này công ty bận quá, hai hôm nữa anh sẽ về bên em.”
Nghe giọng nói cố gắng kìm nén ham muốn của Thẩm Ngộ An.
Tôi trừng trừng nhìn vào màn hình lớn trong phòng khách, gào lên định chất vấn anh ta đang làm cái gì.
Nhưng đúng lúc đó, cô gái trong video cố ý thay đổi động tác.
Hơi thở của Thẩm Ngộ An khựng lại.
“Vợ à, bên anh có chút việc, anh gọi lại cho em sau nhé!”
Điện thoại lại bị vội vã cúp máy, toàn thân tôi mềm nhũn, tứ chi như bị ngâm trong nước biển.