“Nếu không phải mày chết bám lấy Thừa An, thì Vệ Vệ sớm đã đường đường chính chính gả vào nhà này rồi.”

Tôi lạnh lùng nhìn Triệu Thừa An:

“Anh nghe thấy mẹ anh nói chưa? Ly hôn đi, tôi thành toàn cho anh và Chu Vệ.”

Ánh mắt Triệu Thừa An lảng tránh, khô khan nói:

“Yên Yên, em đừng nghe mẹ anh nói linh tinh, hôm đó anh uống say mới xảy ra chuyện với Vệ Vệ…”

“Em yên tâm, sau này anh sẽ đưa cô ấy ra nước ngoài, không bao giờ gặp lại nữa.”

Mẹ chồng tôi tỏ vẻ bất mãn, vừa định mở miệng thì đã bị ánh mắt của Triệu Thừa An chặn lại.

Triệu Thừa An nhìn tôi đầy tình ý.

“Yên Yên, anh biết mình sai rồi, tha thứ cho anh lần này nhé.”

Tôi mặt không biểu cảm:

“Tôi sẽ nhờ luật sư gửi cho anh đơn ly hôn.”

Sắc mặt Triệu Thừa An lập tức thay đổi:

“Yên Yên, em thật sự muốn tuyệt tình đến thế sao?”

Tôi khinh miệt liếc anh ta một cái, xách túi bỏ đi.

Sau lưng, giọng Triệu Thừa An vang lên:

“Hôm nay nếu em dám bước ra khỏi cánh cửa này, thì đừng hòng hối hận!”

Tôi dừng lại chốc lát, rồi vẫn kiên quyết rời đi.

Vừa bước ra khỏi văn phòng luật sư, điện thoại tôi rung liên hồi.

Mở ra xem, tôi thấy netizen đang điên cuồng @ tôi, còn kèm theo một đường link livestream.

Tôi nhấn vào, thấy mẹ chồng tôi đang phát sóng trực tiếp.

Trong phòng bệnh, Chu Vệ đang hôn mê, cắm ống thở, mẹ chồng tôi đứng bên cạnh rơi lệ.

“Hôm nay tôi mở livestream là để làm sáng tỏ mọi chuyện. Vệ Vệ không phải tiểu tam.”

“Vệ Vệ là con gái của chiến hữu ông Thừa An, sau khi bố mẹ nó gặp tai nạn xe qua đời, chúng tôi đã nhận nuôi nó.”

“Tôi cũng từng hy vọng Vệ Vệ có thể gả cho Thừa An, nhưng bọn nó thật sự chỉ như anh em ruột thịt.”

“Vì có người tung tin bịa đặt nói Vệ Vệ và Thừa An không trong sạch, Vệ Vệ không chịu nổi nên đã tự sát, đến giờ vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm.”

Nghe vậy, bình luận trong livestream lập tức chia thành hai phe.

Một số tin lời mẹ chồng tôi, số khác thì giữ thái độ hoài nghi.

Lúc này, Triệu Thừa An cũng đưa ra tuyên bố.

Anh ta nói video kia là do AI làm giả, còn đăng kèm cả giấy biên nhận báo án.

Thấy Triệu Thừa An dám báo cảnh sát, cư dân mạng liền tin rần rần.

“Tôi đã nói rồi, tổng giám đốc Triệu là người đàn ông tốt, sao có thể làm ra chuyện này.”

“Bọn người này lấy người vô tội ra AI đổi mặt, chẳng lẽ không ai quản lý sao?”

“Tội nghiệp tổng giám đốc Triệu, rõ ràng đây là âm mưu, có kẻ muốn ngăn công ty anh ấy lên sàn.”

Cũng đúng lúc ấy, Chu Vệ tỉnh lại.

Khuôn mặt tái nhợt của cô ta xuất hiện trong livestream, giọng yếu ớt nhưng vẫn đầy oán trách:

“Chị dâu, cho dù chị nghi ngờ em và anh trai không rõ ràng, thì cũng không nên dùng AI đổi mặt để bôi nhọ chúng em.”

4

Livestream nổ tung, mọi người ào ào chất vấn Chu Vệ chuyện là thế nào.

Chu Vệ cười khổ giải thích:

“Chị dâu là nhân viên kiểm duyệt, làm mấy video AI đổi mặt này với chị ấy dễ như trở bàn tay.”

Một câu nói đã châm ngòi bão táp.

Rất nhanh, thông tin cá nhân của tôi cũng bị lôi lên mạng.

Cùng lúc đó, Triệu Thừa An lại đăng một bản tuyên bố thay tôi xin lỗi.

Trong lời lẽ đều ám chỉ tôi ghen tuông mù quáng, hiểu lầm anh ta và Chu Vệ, mới làm ra chuyện này.

Những cư dân mạng vốn còn bênh vực tôi, ngay lập tức quay sang chĩa mũi nhọn chửi rủa.

“Loại người bịa đặt bậy bạ mà lại đi làm kiểm duyệt viên, đúng là bôi nhọ cả nghề này!”

“Tâm địa bẩn thỉu thì nhìn gì cũng thấy dơ dáy, Tô Yên mau xin lỗi đi!”

“Thật hết nói nổi, tình cảm anh em đàng hoàng mà cũng bị cô ta bịa đặt thành ra cái dạng này.”

Thậm chí có những kẻ cực đoan còn tìm đến chỗ làm của tôi, hắt cả máu chó đen lên người, rồi quay video tung lên mạng.

Sau khi dẹp loạn, lãnh đạo gọi tôi vào văn phòng.

“Tháng này cô cứ về nhà nghỉ ngơi, tạm thời không cần đi làm.”

Tôi biết sếp cũng khó xử, không tranh cãi mà gật đầu chấp nhận.

Khi tôi về đến nhà, không chỉ có Triệu Thừa An, mà cả mẹ chồng Lưu Quế Hoa và Chu Vệ cũng đang ở đó.

Nhìn thấy người tôi dính đầy thứ bẩn thỉu, Triệu Thừa An sững lại, còn mẹ chồng và Chu Vệ thì khoái trá hả hê.

Trên gương mặt Triệu Thừa An thoáng qua vẻ phức tạp, rồi anh ta lạnh giọng:

“Nếu em ngoan ngoãn nghe lời anh, đã chẳng có chuyện hôm nay.”

Tôi đảo mắt nhìn cả ba người, khóe môi nhếch lên chua chát: