Chỉ nghe “xoẹt” một tiếng, váy cưới của tôi bị xé toạc một mảng lớn.

Hôm nay là ngày vui của hai nhà, có không ít phóng viên truyền thông có mặt.

Rất nhanh chóng, hình ảnh xấu hổ của tôi đã lấp đầy ống kính của họ.

Cố Ngôn Triệt mặt lạnh như tiền, lập tức tuyên bố hủy hôn ngay tại chỗ.

Tôi lập tức trở thành trò cười trong giới thượng lưu.

Trên mạng không chỉ có ảnh nhạy cảm của tôi, mà còn cả video tôi đẩy Tô Thanh Thanh ngã khỏi sân khấu.

Cư dân mạng như bão tố tràn vào tấn công tôi, mẹ tôi lo lắng, vội vàng từ nước ngoài quay về thì gặp tai nạn máy bay trên đường.

Tôi bị cú sốc quá lớn, nhốt mình trong nhà, không chịu ra ngoài.

Một tháng sau, tôi phát hiện cơ thể mình thay đổi nghiêm trọng.

Cho đến khi tôi phát hiện Tô Thanh Thanh đã bỏ thuốc hormone vào thức ăn của tôi.

“Em cũng là vì muốn tốt cho chị mà, mấy loại thuốc này là thuốc chống trầm cảm tốt nhất, chị cứ suốt ngày nhốt mình trong nhà, em thật sự lo cho chị.”

Dạo gần đây, cô ta được Thẩm Tư Minh đón về nhà.

Thẩm Tư Minh còn cưng chiều cô ta mà nói: đây chính là nhà mẹ đẻ của em.

Cô ta mặc váy dạ hội mẹ tôi đặt may riêng cho tôi, đeo trang sức mà mẹ tôi đã đấu giá mua với giá trên trời, ra vào trong giới nhà giàu như công chúa.

Tôi hét lên đuổi cô ta cút khỏi nhà, lại bị Thẩm Tư Minh tát ngã xuống đất.

“Em nhìn lại bộ dạng như heo nái của em đi, mặc mấy bộ đồ này ra ngoài chẳng phải tự làm trò cười à! Em còn chưa đủ mất mặt sao?”

“Thanh Thanh mặc lên còn đẹp hơn em gấp mấy lần.”

Thẩm Tư Minh nhìn tôi với ánh mắt đầy chán ghét.

“Mấy ngày nay Thanh Thanh thay em tiếp khách, làm rạng danh không ít, bây giờ anh đã xem Thanh Thanh như em gái, cô ấy cũng là tiểu thư nhà họ Thẩm!”

Chưa dừng lại ở đó, vị hôn phu cũ của tôi – Cố Ngôn Triệt – cũng phải lòng cô ta.

Trở thành người bảo vệ trung thành của cô ta.

Chồng của Tô Thanh Thanh – Lâm Phi – nhờ cô ta mà bước chân vào giới thượng lưu, sau đó còn gặp được quý nhân, một bước lên mây.

Ba người đàn ông đó yêu chiều Tô Thanh Thanh đến tận xương tủy.

Cho đến ngày sinh nhật cô ta, cô ta bày mưu khiến tôi đẩy cô ta – khi đang mang thai – ngã xuống cầu thang.

Cả ba người hoàn toàn căm thù tôi.

Thẩm Tư Minh đuổi tôi ra khỏi nhà, đóng băng toàn bộ thẻ ngân hàng của tôi.

Cố Ngôn Triệt thì cho người đánh gãy tay chân tôi, còn Lâm Phi thì thuê cả một đám côn đồ, ngày đêm hành hạ tôi.

Tôi chết trong nỗi căm phẫn và uất hận tột cùng, còn Tô Thanh Thanh thì trở thành công chúa trong lòng ba người đàn ông ấy, trở thành tiểu thư được sủng ái trong hào môn.

Lần nữa mở mắt ra, nhìn bó hoa cưới trong tay, đáy mắt tôi thoáng qua một tia u ám khó lường.

2.

“Cô dâu chuẩn bị xong chưa? Chúng ta xuất phát thôi…”

“Khoan đã!” Tôi gọi người đến đón dâu, ghé sát tai cô ấy thì thầm vài câu.

“Cô Thẩm… cô không phải đang đùa đấy chứ?” Cô bạn phụ trách đón dâu nhìn tôi đầy kinh ngạc.

Tôi gật đầu chắc nịch.

“Chuyện này…”

Tiếng báo có tiền chuyển khoản vừa vang lên, sắc mặt cô ấy lập tức thay đổi, nở nụ cười rạng rỡ.

“Em đi làm ngay.”

Tôi nhìn phong cảnh ven đường, chìm vào dòng suy nghĩ nặng trĩu.

Mọi người đều không hiểu vì sao tôi lại chọn con đường nhỏ hẻo lánh này.

Chỉ có tôi biết, tôi muốn tránh khỏi bi kịch của kiếp trước.

Nhưng còn chưa đi được nửa đường, đã đụng phải một đoàn xe rước dâu.

Cửa kính xe từ từ hạ xuống, gương mặt Tô Thanh Thanh ló ra từ trong xe.

“Chị Đường Đường, trùng hợp quá ha.”

“Chúng ta cưới cùng ngày, lại còn đi chung tuyến đường nữa.”

“Em nghe nói cô dâu mà gặp nhau trên đường thì phải đổi bó hoa cưới đấy! Đây là em tự tay làm, có đẹp không~”

“Chị Đường Đường, mình đổi đi nha?” Cô ta cầm bó hoa nhựa kiếp trước, mong chờ nhìn tôi trả lời.

Tôi nhìn cô ta, đáy mắt thoáng qua chút phức tạp.

Rõ ràng tôi đã cố tránh con đường kiếp trước, mà sao vẫn gặp được Tô Thanh Thanh?

Tôi dứt khoát lắc đầu: “Bó hoa cưới của tôi không hợp với cô, thôi bỏ đi.”

Bây giờ tôi có thể chắc chắn, kiếp trước gặp cô ta, tuyệt đối không phải tình cờ.

“Chị Đường Đường, em không muốn bị nhà chồng coi thường…”

“Cưới hỏi thì đổi bó hoa là lấy may mà.”

Tô Thanh Thanh bám riết không tha, mắt đỏ hoe nhìn tôi.

“Chị Đường Đường, cùng lắm… xuống xe em trả lại chị là được mà.”

Tôi vẫn lắc đầu, “Tôi nói rồi, bó hoa cưới của tôi không hợp với cô!”

“Tô Thanh Thanh, cô mau rời đi đi, đừng làm lỡ giờ lành.”

Tôi nhìn cô ta, lạnh giọng nói.

Tô Thanh Thanh nghiến răng, trong mắt lóe lên tia âm u.

Cô ta giả vờ nghẹn ngào: “Chị Đường Đường, bên em có livestream quay trực tiếp, chị giúp em một chút được không?”

Tôi hơi sững người, lấy điện thoại ra, quả nhiên phòng livestream của cô ta đông nghẹt người.

Thậm chí có người nhận ra tôi: “Đây chẳng phải đại tiểu thư nhà họ Thẩm sao?”

“Sao thế này, nhà họ Thẩm keo kiệt vậy sao, chỉ là một bó hoa cưới mà?”

“Đúng vậy, người ta chỉ muốn lấy chút may mắn thôi, hôm qua còn livestream cả quá trình làm hoa cưới, làm kỹ lắm đó!”

“Không lẽ nhà họ Thẩm nhỏ nhen vậy?”

“Nghe nói là cô Thẩm đổi tuyến đường phút chót, mới va phải người ta, đúng là tiểu thư đỏng đảnh mà!”

Tôi nhìn về phía Tô Thanh Thanh, trong mắt đầy lạnh lẽo.

Giờ tôi có thể khẳng định 100%, dù là kiếp trước hay kiếp này, cô ta đều cố tình bám theo tôi!

“Chị Đường Đường… em chuẩn bị cho đám cưới này lâu lắm rồi, chỉ muốn nó hoàn hảo… chị giúp em một chút được không.”