“Giờ thì chạy vạy khắp nơi để vay tiền!”

“Trần Nhiên, nếu Trần Nam Thanh có cầu xin cậu, nhất định đừng mềm lòng.”

“Hắn lúc yêu cậu vẫn ngày ngày dính lấy Cố Chu Chu, rốt cuộc ai mới là bạn gái của hắn hả?”

Tôi nghe xong, mỉm cười: “Tớ biết rồi!”

Sau đó mới cúp máy.

Tôi vốn tưởng, cho dù vận xui của Cố Chu Chu có đến thì cũng phải từ từ.

Ai ngờ, lại đến nhanh như vậy.

Kiếp trước, sau khi rời khỏi mộ bố mẹ tôi, cô ta cũng kéo Trần Nam Thanh đi đâu mất.

Lúc đó, Trần Nam Thanh nói là để chúc mừng Cố Chu Chu được nhận vào công ty lớn.

Thì ra, bọn họ đã cùng nhau tham gia đánh bạc.

Cố Chu Chu tưởng mình vẫn còn vận đỏ, nên dám liều lĩnh như vậy.

Nhưng cô ta đâu biết, kiếp này vận mệnh đã bị tôi thay đổi hoàn toàn.

Nghe bạn kể lại những chuyện đó, tôi càng cảm thấy hả hê.

Chắc chắn, hai người bọn họ sẽ còn gặp nhiều rắc rối nữa.

Sáng hôm sau, vừa tỉnh dậy, tôi lại nhận được cuộc gọi từ Trần Nam Thanh.

Lần này, giọng anh ta càng gấp gáp hơn.

“Trần Nhiên, em quay về đi! Anh thực sự cần em!”

Tôi nghe giọng anh ta trong điện thoại, lạnh nhạt nói: “Trần Nam Thanh, anh quên rồi sao? Tôi đã nói chia tay rồi.”

Nghe vậy, giọng Trần Nam Thanh càng trở nên cuống quýt: “Trần Nhiên, anh đâu có đồng ý chia tay với em!”

“Hơn nữa, anh mới bị thương, em đã nói chia tay rồi, em thấy hợp lý không? Em phải chịu trách nhiệm với anh chứ!”

Tôi nghe xong liền cười khẩy: “Trần Nam Thanh, chuyện anh và Cố Chu Chu gây ra, sao lại bắt tôi chịu trách nhiệm?”

“Huống hồ, anh với cô ta ở bên nhau chẳng phải rất vui sao?”

Tôi lạnh lùng nói tiếp: “Vả lại, chúng ta đã chia tay rồi.”

“Nên từ giờ, làm ơn đừng gọi cho tôi nữa.”

Vừa dứt lời, tôi định cúp máy thì chợt nghe thấy giọng nói lạnh như băng của Cố Chu Chu vang lên từ bên kia đầu dây:

“Trần Nhiên, cái mộ đó không phải mộ bố mẹ cô đúng không? Cô đã giở trò gì ở đó vậy?”

5

Tôi nghe thấy giọng nói gần như phát điên của Cố Chu Chu trong điện thoại, liền giả vờ không hiểu, hỏi lại:

“Gì cơ? Làm sao có chuyện đó được? Đó chắc chắn là mộ bố mẹ tôi.

Cố Chu Chu, chẳng lẽ tôi còn nhầm lẫn cả mộ bố mẹ mình sao?”

“Trần Nhiên, đừng giả vờ nữa!” “Đó tuyệt đối không phải mộ bố mẹ cô!”

Giọng Cố Chu Chu bên kia vang lên đầy phẫn nộ: “Trần Nhiên, cô có biết… cô đã hại chết tôi rồi không?!”

Tôi cười lạnh, nói: “Cố Chu Chu, tôi thật sự không hiểu.”

“Tôi hại cô chỗ nào chứ?”

“Cho dù đó không phải mộ bố mẹ tôi thì liên quan gì đến cô?”

Lời tôi vừa dứt, bên kia lập tức im lặng.