Đêm tân hôn đầu tiên tôi không có ra máu, nên Giang Trọng Dạ lập tức cho rằng tôi đã không còn trong sạch, còn nghĩ tôi lăng nhăng ở bên ngoài.

Vì vậy, suốt mười năm sau khi kết hôn, anh ta chưa từng nở một nụ cười với tôi.

Cho đến khi anh ta treo thưởng hàng tỷ để tìm lại mối tình đầu từng qua đêm trên du thuyền với anh ta và mang thai bỏ trốn.

Anh ta tìm được cô ta rồi bặt vô âm tín bảy năm, không về nhà lần nào.

Lúc tôi đến tìm anh ta để ký đơn ly hôn, liền nhìn thấy chiếc vòng tay bằng đá quý mà tôi đã làm mất mười bảy năm trước nằm ngay trên bàn của anh ta.

Lần này, đến lượt tôi hoảng hốt.

Bởi vì ngoài kia, tôi đã sớm có một gia đình thứ hai, thậm chí con tôi còn đang… yêu sớm.

1.

“Ôn Nhi, ly hôn là quyết định của riêng anh.

Em đừng làm khó Ỷ Ỷ, cũng đừng đến gây chuyện với ông nội.

Những việc còn lại anh sẽ giải quyết sạch sẽ.”

Giang Trọng Dạ ném bản thỏa thuận ly hôn đã ký xong đến trước mặt tôi, gió lướt qua vang lên một tiếng “soạt”.

“Bên trong anh chia cho em ba mươi triệu, coi như là tiền bồi thường mười bảy năm em ở Giang gia.

Đừng có tham lam nữa.”

“Nghe rõ chưa, Ôn Nhi?”

Tôi thu lại ánh mắt đầy kinh ngạc, hờ hững “ừ” hai tiếng, rồi cũng cầm lấy hợp đồng ly hôn và ký tên.

Luật sư và nhân viên sở dân chính bên cạnh nhận lấy bản thỏa thuận, đóng dấu lên giấy chứng nhận ly hôn.

Thủ tục ly hôn hoàn tất.

Tôi ôm giấy ly hôn thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thoát rồi.

Không ngờ Giang Trọng Dạ vẫn giữ gương mặt lạnh lùng, chẳng tỏ vẻ gì là vui vẻ, còn cầm tờ giấy ly hôn trong tay nghịch qua nghịch lại.

“Ôn Nhi, em hình như rất vui khi ly hôn với anh nhỉ?”

Tôi định gật đầu nhưng lại nhịn xuống, chỉ có thể nở một nụ cười ngượng ngùng nhưng vẫn giữ phép lịch sự:

“Cũng không hẳn.”

“Chỉ là ly hôn rồi thì tốt cho cả hai, đúng không?”

“Anh có thể danh chính ngôn thuận cho Sở Ỷ Ỷ một danh phận, còn em thì cũng có thể…”

Tôi nuốt nốt câu nói vào trong.

Người tôi nuôi ngoài kia đang làm ầm lên rồi, nếu không ly hôn sớm thì tôi sẽ phạm tội…

Ngược lại, Giang Trọng Dạ vì chuyện ly hôn này mà đã chuẩn bị suốt bảy năm!

Bảy năm, tôi còn sinh đứa thứ hai rồi, vậy mà anh ta vẫn chưa tìm được cách ly hôn.

Tôi còn thấy gấp giùm anh ta nữa cơ.

Giang Trọng Dạ cho người lui hết ra ngoài, chỉ giữ lại tôi.

Khuôn mặt anh ta âm trầm đến mức như thể có thể nhỏ ra nước.

“Ôn Nhi, lại đây.”

Tôi miễn cưỡng bước lại, nhưng vẫn cố giữ khoảng cách một chỗ ngồi.

Giang Trọng Dạ nhìn tôi chằm chằm, giọng càng lúc càng khó chịu:

“Lại đây.”

Tôi lấy hết can đảm lên tiếng:

“Có gì anh cứ nói thẳng, em nghe đây.”

“Ờ… nếu là chuyện Sở Ỷ Ỷ và ông nội thì, em sẽ tự biết giữ mồm giữ miệng, tuyệt đối không đến gây chuyện với cô ấy, cũng tuyệt đối không nói với ông nội chuyện chúng ta ly hôn.”

“Anh cứ yên tâm.”

Nhưng sau khi nghe tôi nói xong, sắc mặt Giang Trọng Dạ lại càng tệ hơn.

Anh ta đưa tay kéo eo tôi, ép tôi ngồi lên đùi mình:

“Ôn Nhi, ly hôn với anh khiến em vui đến vậy à?”

Lại còn giật lấy tờ giấy ly hôn trong tay tôi, vò nát, rồi dùng bàn tay to bóp mạnh vào eo tôi một cái đau điếng.

“Thấy em vui như vậy, anh lại không muốn để em đi nữa.”

Tôi trợn tròn mắt vì đau, lập tức nhảy bật dậy, giật lại tờ giấy ly hôn từ tay anh ta, mắng một câu cay độc:

“Đồ điên!”

Rồi quay người bước đi.

Không ngờ Giang Trọng Dạ lại đứng dậy chặn đường tôi, ép tôi vào tường, giữ chặt không cho tôi thoát.

Mắt anh ta đỏ ngầu, nghiến răng nói:

“Ôn Nhi, có phải em có người khác bên ngoài rồi không?”

WTF!

Anh ta biết rồi à?!

Tôi vội cúi mắt xuống, ánh mắt hoảng hốt đảo đi chỗ khác.

Khi nhìn thấy chiếc vòng tay đá quý trên bàn, đầu óc tôi khựng lại một giây:

“Đúng thế, anh phát hiện rồi à.”

“Không phải anh luôn nói em từ trước khi cưới đến sau khi cưới đều không trong sạch, rất thích lăng nhăng với đàn ông khác à?”

Tôi quay đầu sang chỗ khác, bĩu môi nói: “Chiếc vòng tay đá quý trên bàn anh chính là bằng chứng. Tôi phát cho mỗi người đàn ông từng ngủ với tôi một chiếc giống vậy.”

“Để anh bắt được, coi như tôi, Ôn Nhi, xui xẻo!”

Giang Trọng Dạ lộ rõ vẻ ngẩn người, sắc mặt thay đổi ngay lập tức.

Tôi nhân cơ hội đẩy anh ta ra, bỏ chạy khỏi đó.