LẤY CHỒNG XA ĐỂ GIỮ MẠNG SỐNG

LẤY CHỒNG XA ĐỂ GIỮ MẠNG SỐNG

Tôi điền nguyện vọng thi đại học, cả nhà đều không cho tôi ra tỉnh ngoài học.

Mẹ tôi nói tôi mọc cánh rồi, bay đi là sẽ mặc kệ chuyện trong nhà.

Bà ép tôi từ bỏ trường đại học trọng điểm ở tỉnh ngoài, bắt tôi đổi sang một trường vớ vẩn trong tỉnh.

Tôi có bạn trai là người ngoài tỉnh, họ lại ép chúng tôi chia tay, nói không cho phép tôi lấy chồng xa.

Tôi bực quá, liền lấy một người cùng làng, cách nhà chỉ vài bước chân.

Không ngờ, tôi thì không lấy chồng xa, nhưng cả nhà lại “lấy chồng xa” hết.

Em trai tôi muốn ra biển, dù học phí đắt cũng nhất quyết chọn đại học ngoài tỉnh, bố mẹ chẳng những không ngăn cản, còn đi vay tiền để ủng hộ.

“Con trai thì phải có chí lớn, học đại học tốt, bố mẹ dù có bán hết cũng sẽ ủng hộ!”

Về sau em tôi kết hôn và sinh con ở tỉnh ngoài, bố mẹ tôi cũng theo sang đó sống.

Tôi bị bỏ lại ở vùng quê nhỏ, chịu đựng bạo lực gia đình, điều kiện y tế thì lạc hậu.

Tôi sinh con khó, gọi điện cầu xin bố mẹ về chăm tôi, họ lại khinh khỉnh đáp:

“Sinh cái con thôi mà yếu đuối thế à? Bọn tao còn phải hầu hạ vợ của em mày đây này, mày tự lo đi!”

Tôi không qua khỏi, chết trên bàn mổ.

Mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày điền nguyện vọng thi đại học.

Bố mẹ lại ép tôi chọn trường vớ vẩn trong tỉnh, tôi bật cười lạnh, kiên quyết chọn một trường ở tận miền Nam xa nhất.

Lần này, tôi chọn “lấy chồng xa” để giữ lấy mạng mình!

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]