Con gái tôi dùng điện thoại của tôi để mua tổng cộng năm nghìn tám trăm tệ thẻ bài ảo trên ứng dụng mua sắm.

Phát hiện ra chuyện đó, tôi hít sâu một hơi, cố gắng nhắc mình phải bình tĩnh.

Trẻ con không hiểu chuyện, cần dạy dỗ cẩn thận.

Việc cấp bách nhất là phải hoàn tiền đơn hàng trước.

Thế là tôi điều chỉnh lại tâm trạng, liên hệ với bộ phận chăm sóc khách hàng để thương lượng việc hoàn trả.

Không ngờ điều kiện hoàn tiền mà họ gửi đến khiến huyết áp tôi lập tức tăng vọt.

【Tải lên video năm phút mắng con, sau đó tát ba mươi cái.】

【Phải nghe rõ tiếng tát, giữa chừng không được dừng.】

Tôi tức điên lên, nói đây là hành vi ngược đãi trẻ em, tôi sẽ kiện họ.

Nhân viên chăm sóc khách hàng mỉa mai đáp: “Cứ kiện đi, tôi gặp nhiều bà mẹ thiếu hiểu biết như cô rồi, cuối cùng chẳng ai lấy lại được tiền đâu!”

Đáng tiếc, cô ta không biết rằng tôi không chỉ là một bà mẹ bỉm sữa — mà còn là một luật sư hạng nhất với mức lương cả triệu tệ mỗi năm.

1

Con gái tôi – bé Đoá Đoá – đứng bên cạnh vừa khóc vừa sụt sùi nước mũi, khiến tôi vừa tức vừa xót.

Tôi hít sâu một hơi. Việc cần làm ngay lúc này là giải quyết vấn đề, chuyện dạy dỗ con có thể để sau.

Tôi vỗ nhẹ lưng con bé, dỗ dành:

“Thôi nào, đừng khóc nữa. Mẹ sẽ tìm cách xin hoàn tiền trước.”

“Đợi ba con về rồi ba mẹ sẽ cùng nhau dạy lại con.”

Tôi cầm điện thoại lên, mở ứng dụng Siêu Mộng Mua – cái app mua sắm có hàng trăm triệu người dùng – truy cập vào trung tâm chăm sóc khách hàng, chọn mục “vấn đề tiêu dùng của trẻ vị thành niên”.

Để được nói chuyện với nhân viên thật đúng là như đi thỉnh kinh bên Tây Trúc, tôi phải chờ mãi mới tới lượt.

Cuối cùng, một tài khoản có ảnh đại diện khá dễ thương, tên là Tiểu Nghệ hiện ra.

Tiểu Nghệ: 【Xin chào, tôi là Tiểu Nghệ – mã nhân viên XXXX. Tôi có thể giúp gì cho bạn?】

Tôi cố gắng nói ngắn gọn rõ ràng, trình bày lại toàn bộ sự việc kèm theo mã đơn hàng, nhấn mạnh rằng đây là hành vi tiêu dùng của con gái tôi – mới 11 tuổi – thực hiện mà không có sự đồng ý của phụ huynh.

Tiểu Nghệ: 【Chào chị, đơn hàng mà chị phản ánh thuộc loại hàng hóa ảo. Một khi đã thanh toán thành công thì không thể hoàn tiền được ạ.】

Lông mày tôi nhíu lại, phản xạ nghề nghiệp của một người làm luật lập tức bật lên:

【Con gái tôi mới 11 tuổi, là người chưa đủ năng lực hành vi dân sự. Tôi – với tư cách người giám hộ – không đồng ý với hành vi này. Giao dịch này là vô hiệu.】

Tiểu Nghệ im lặng vài giây rồi trả lời:

【Xin lỗi chị. Tài khoản chị sử dụng đã xác thực danh tính, nên chúng tôi mặc định đó là hành vi do chủ tài khoản thực hiện. Chúng tôi không thể xác minh đây là hành vi của trẻ vị thành niên.】

Tôi bất lực đáp lại:

【Ý bạn là tôi – một người trưởng thành – dùng tài khoản xác thực chính chủ để đi mua đống thẻ bài anime cho bé gái trị giá gần 6.000 tệ ấy hả?】

Tiểu Nghệ trả lời rất nhanh:

【Chúng tôi hiểu tâm trạng của chị, nhưng đây là quy định của nền tảng. Chúng tôi không thể xử lý hoàn tiền cho chị.】

Được thôi, dù sao lỗi cũng bắt đầu từ Đoá Đoá. Nhưng không hoàn tiền thì đúng là khó mà chấp nhận nổi.

Dù gì thì gần sáu ngàn tệ cũng không phải con số nhỏ.

Đoá Đoá níu vào khung cửa, rụt rè hỏi:

“Mẹ ơi… có lấy lại được không ạ?”

Nhìn vành mắt con bé đỏ hoe, tôi dịu giọng trấn an:

“Không sao, mẹ sẽ nghĩ thêm cách.”

Là một luật sư hàng đầu với thu nhập cả triệu tệ mỗi năm, tôi hiểu rõ rằng, khi đối mặt với các bên khác nhau – dù là khách hàng hay thẩm phán – thì phải linh hoạt ứng xử.

Tôi hít sâu thêm lần nữa, quyết định đổi chiến thuật.

【Chào bạn, về vấn đề hoàn tiền đơn hàng này, tôi xác nhận đây là hành vi tiêu dùng không được phép của con gái tôi – một trẻ vị thành niên. Với tư cách người giám hộ, tôi sẵn sàng hợp tác để nền tảng xác minh sự việc. Xin hỏi tôi cần cung cấp những giấy tờ gì?】

Tôi chủ động hạ giọng, từ đầu đến cuối đều dùng thái độ mềm mỏng, lễ phép – như một công dân mẫu mực tuân thủ pháp luật.

Tiểu Nghệ phản hồi rất nhanh:

【Chị thân mến, do chị cho rằng đây là hành vi tiêu dùng của trẻ vị thành niên nên để xác minh tính xác thực, đồng thời giúp giáo dục trẻ có nhận thức đúng đắn về tiêu dùng, chúng tôi yêu cầu chị quay một đoạn video xin lỗi.】

【Trong video, chị cần trình bày rõ quá trình sự việc, thái độ phải chân thành, thừa nhận là do giám sát không chặt. Video phải quay rõ mặt và đảm bảo âm thanh, hình ảnh rõ ràng.】

Không vấn đề gì. Dù là video xin lỗi, nhưng tôi cũng sẵn sàng nhận trách nhiệm vì sự lơ là giám sát của bản thân mới dẫn đến chuyện này.

Con sai, mình làm cha mẹ, có gì sai thì nhận.