“Mẹ à, Tết này cả nhà đi du lịch, mẹ với ba khỏi đi nhé.”
Sau bữa tối, con trai tôi buông lời một cách thờ ơ.
Tay tôi đang dọn bát đũa chợt khựng lại.“Sao lại không đi? Ba con đã nộp tám chục ngàn cho công ty du lịch rồi mà.”
Ánh mắt nó né tránh, giọng cũng dần nhỏ đi.
“Ba mẹ vợ con cả đời chưa từng ra khỏi tỉnh. Con với Tiểu Duyệt bàn rồi, dịp này dẫn họ đi chơi mở mang tầm mắt một chút.”
Một cơn giận dữ trào lên trong lòng tôi.
“Không được! Ba con bị ung thư gan giai đoạn cuối, ước nguyện cuối đời là được đi du lịch một chuyến. Nếu muốn dẫn ba mẹ vợ theo thì hai đứa tự bỏ tiền ra thêm, sao lại gạt bỏ mẹ với ba con?”
“Mẹ, năm nay công ty làm ăn không tốt, không có thưởng Tết, bọn con lấy đâu ra tiền dư? Với lại, ba bị bệnh thì nên ở nhà dưỡng bệnh, đi lung tung làm gì!”
Nghe vậy, tôi cười lạnh, rút ngay điện thoại ra.
“Alo, công ty du lịch phải không? Tôi muốn hủy tour, lấy lại tiền!”
1
Thấy vậy, Dương Vỹ liền giật lấy điện thoại của tôi.
“Mẹ làm gì vậy? Con đang suy nghĩ cho mẹ với ba mà!”
Tôi giận đến mức toàn thân run rẩy.
“Suy nghĩ cho ba mẹ? Con cầm tiền của ba mẹ, rồi dẫn ba mẹ vợ đi chơi, vậy gọi là suy nghĩ cho mẹ?”
Trên mặt nó thoáng qua vẻ mất kiên nhẫn.
“Mẹ, mẹ đừng mở miệng ra là tiền tiền hoài được không! Cuối cùng tiền của mẹ với ba cũng là tiền của con mà?”
“Vả lại mẹ thử nghĩ coi, bọn con nghỉ Tết được có mấy ngày, đã phải lo cho con nhỏ, giờ còn phải chăm cả người bệnh như ba, đi chơi sao nổi?”
Nghe tới đây, lòng tôi lạnh buốt.
“Hồi xưa ba con đưa hai trăm tám mươi tám ngàn làm sính lễ cưới vợ cho con, sao lúc đó con không nói lý lẽ?”
“Ba mẹ góp tiền đặt cọc mua căn hộ cao cấp cho bọn con, sao lúc đó con cũng không nói lý lẽ?”
“Giờ ba con bệnh rồi, con mới nhớ ra nói lý lẽ à?”
Trên mặt Dương Vỹ thoáng hiện vẻ lúng túng.
“Mẹ nói vậy có ích gì? Hai chuyện này khác nhau!”
“Với lại, chẳng phải ba mẹ làm vậy cũng là điều nên làm sao? Nhà ai mà ba mẹ chẳng giúp con cái như vậy!”
Dương Vỹ nói như thể đó là chuyện đương nhiên, tôi chỉ cảm thấy đau nhói trong lòng.
Đúng lúc đó, con dâu Thẩm Duyệt bế cháu từ phòng ngủ bước ra, lên tiếng hòa giải.
“Mẹ đừng giận nữa mà.”
“Mẹ cũng biết ba mẹ con làm nông, cả đời chỉ mong được ra ngoài nhìn thấy Quảng Trường Thiên An Môn một lần, mẹ nói xem con làm con gái sao có thể từ chối được?”
Sợ dọa cháu nội, tôi hít sâu một hơi, dịu giọng lại.
“Tiểu Duyệt, mẹ không phản đối con hiếu thảo với ba mẹ. Nhưng con cũng biết bệnh tình của ba chồng con rồi, đây có thể là chuyến du lịch cuối cùng của ông ấy.”
“Lúc đầu, ba mẹ vốn định đi hai người, không muốn phiền đến bọn con. Là bọn con cứ đòi Tết phải đi cả nhà, ba con mới đăng ký tour năm người. Vì chuyến đi này, ba con chuẩn bị suốt năm tháng.”
“ba mẹ bỏ tiền, bỏ công, cuối cùng lại đến cơ hội đi cùng cũng không có? Con đặt mình vào hoàn cảnh mẹ, có giận không?”
Nghe vậy, con dâu không nói gì, chỉ liếc mắt ra hiệu với con trai tôi.
Dương Vỹ lại cất tiếng…
“Mẹ, mẹ với ba được ở nhà chung cư cao cấp với bọn con, còn ba mẹ Tiểu Duyệt thì phải sống dưới quê. Giờ chỉ là dẫn họ đi du lịch một chuyến, sao mẹ không rộng lượng một chút?”
Tôi lập tức bật cười lạnh.
“Rộng lượng? Mẹ với ba con, một người làm bảo mẫu, một người làm giúp việc cho bọn con, con gọi đó là hưởng phúc à?!”
“Mỗi tháng ba mẹ nhận được hai chục ngàn tiền hưu, một nửa trả góp nhà cho bọn con, năm ngàn làm sinh hoạt phí, thi thoảng còn phải đưa thêm, vậy mà gọi là hưởng phúc?”
Tôi càng nói càng tủi thân, ngừng lại một chút rồi nói tiếp.
“Muốn hiếu thảo với ba mẹ vợ thì tự bỏ tiền túi ra!”
“Nếu ba mẹ không được đi, vậy thì đừng ai đi cả!”
Thấy tôi kiên quyết, con dâu đỏ hoe mắt, bắt đầu giở bài cảm động.
“Mẹ, mẹ cũng biết ba mẹ con không có lương hưu, con với Dương Vỹ thì mấy tháng nay công ty không phát lương, bọn con lấy đâu ra tiền dư? Mẹ không thể thông cảm chút sao?”
Tôi tháo tạp dề, ném thẳng lên bàn.
“Không có lương mà mỗi tháng vẫn gửi hai ngàn về cho ba mẹ con?”
Nhà con dâu vốn không khá giả, mỗi tháng còn lén đưa tiền về quê cho cha mẹ, tôi và chồng đều biết nhưng vẫn giả vờ không hay.

