Ngay trong ngày hôm đó, một công trình của nhà họ Phó bắt đầu khởi công.

Khu đất đó vốn là phần mộ tổ tiên của nhà họ Trình chúng tôi.

Trước đây chính Phó Lăng Xuyên đã vỗ ngực cam đoan, lấy danh nghĩa con rể tương lai xin tu sửa mộ phần tổ tiên, thể hiện thành ý với nhà họ Trình.

Anh tôi mới đồng ý chuyển quyền sử dụng khu đất và tư cách dự án liên quan sang tên hắn.

Không ngờ, hắn ta trở mặt, lại muốn đào mộ tổ tiên nhà chúng tôi!

Quản gia vội vàng xông vào, đưa điện thoại cho tôi xem: “Tiểu thư, xảy ra chuyện lớn rồi!”

“Thiếu gia đã chạy đến công trường của nhà họ Phó…”

Trong video, anh tôi nhìn thấy phần mộ bị đào bới tan hoang, tức đến mức suýt ngất.

Phó Lăng Xuyên gào lên độc ác: “Là các người ép tôi!”

“Tôi không chỉ đào mộ tổ nhà họ Trình, mà còn muốn xây chùa lên đó, đè cho nhà các người vĩnh viễn không siêu sinh!”

Anh tôi không nhịn được nữa, vung tay đấm thẳng vào mặt hắn.

Phó Lăng Xuyên lau vết máu nơi khóe miệng, còn hừ lạnh đắc ý:

“Đánh đi, anh đánh tôi một cú, tôi sẽ cho người đào thêm một ngôi mộ tổ nhà anh…”

“Đất và quyền dự án giờ đều thuộc về tôi, cho dù nhà họ Trình thế lực lớn cỡ nào thì làm được gì tôi?”

Anh tôi vì chuyện của nhà họ Phó mà mấy ngày không chợp mắt nổi.

Lúc này vì tức giận quá độ, khí huyết dồn lên não, anh lập tức ngất xỉu ngay tại chỗ.

Khi tôi chạy đến hiện trường, cả xe cứu thương cũng bị chặn ngoài cổng.

Trong công trường, anh tôi ngã lăn dưới đất, sắc mặt ngày càng tệ!

Phó Lăng Xuyên tự lái xe xúc chắn ngang lối vào, ngăn không cho nhân viên y tế tiếp cận.

“Khu đất này giờ là của tôi, không có sự cho phép của tôi, ai cũng đừng hòng bước vào nửa bước!”

Lửa giận trong lòng tôi bùng lên, tôi xông thẳng tới trước gầu xúc của hắn.

“Phó Lăng Xuyên, nếu không có anh tôi, liệu anh và nhà họ Phó có được ngày hôm nay? Làm người không thể vong ân bội nghĩa!”

Phó Lăng Xuyên trước kia chỉ là một tên thanh niên mới lớn.

Chính anh tôi dẫn hắn đi gặp khách hàng, làm dự án, hết mực dìu dắt, coi như người nhà.

Thế mà bây giờ, hắn ta chỉ lạnh lùng cười độc địa: “Ai bảo anh ta dám ra tay đánh tôi?”

“Ai bảo trước mặt bao người, làm Lạc Lạc mất mặt?”

“Muốn cứu Trình Minh Tiêu cũng không phải không được. Tôi đã cho người đi đón Lạc Lạc rồi…”

“Chỉ cần cô mở livestream, quỳ xuống xin lỗi tôi và Lạc Cẩm, cam kết từ nay về sau không làm khó chúng tôi nữa.”

Móng tay tôi cắm sâu vào lòng bàn tay, ánh mắt đỏ rực bừng lên giận dữ và sát ý.

“Phó Lăng Xuyên, là tự anh tìm đường chết!”

Tôi lập tức gọi điện, điều ngay một chiếc cần cẩu siêu trọng từ công trường gần đó tới, treo cả xe xúc cùng buồng lái có Phó Lăng Xuyên bên trong lên giữa không trung. Hắn ta sợ độ cao, trong khoang lái lập tức vang lên tiếng hét chói tai run rẩy:

“Trình Khinh Nhiên! Cô điên rồi sao? Cô có biết mình đang làm gì không?”

“Chờ cô đi rồi, tôi nhất định sẽ phá nát mộ tổ nhà cô!”

Tôi lại lạnh lùng cười: “Thật sao? Vậy để tôi xem anh làm được gì!”

Đúng lúc này, Lạc Cẩm cũng tất tả chạy đến, ăn mặc trau chuốt, rõ ràng đã chuẩn bị sẵn tâm thế để được tôi quỳ xuống xin lỗi.

Tôi đối mặt với tất cả mọi người, lạnh giọng tuyên bố:

“Trong vòng bảy ngày, tôi nhất định khiến nhà họ Phó bị xóa sổ khỏi Bắc Kinh!”