Xem ra gây tranh cãi đúng là cách hút view hiệu quả.

Người nối mic thứ hai là một cô gái xa lạ, đeo khẩu trang, chỉ lộ ra đôi mắt.

“Tôi… tôi muốn thử xem cậu thật sự nhìn thấy điểm à?”

Tôi ngẩng đầu nhìn: 586 điểm, Đại học Sư phạm tỉnh.

“586 điểm, Đại học Sư phạm tỉnh.”

Đôi mắt cô gái trừng to.

“Cái… cái này đúng là ngôi trường tôi định đăng ký mà.”

Dòng bình luận bắt đầu đổi chiều:

【What the hell, chuẩn thế?】
【Lại người của ekip à?】
【Cứ xem tiếp, biết đâu đoán bừa trúng】

Trong vòng một tiếng sau đó, tôi liên tục dự đoán điểm số và trường của hơn hai mươi người.

Có người tin, có người nghi ngờ, nhưng phòng livestream đã vượt mốc 2000 người xem.

Vì livestream của tôi quá hot, đến cả Lâm Đan Phong – kẻ ở phòng bên – cũng nhìn thấy.

Hắn lập tức đẩy cửa xông vào, không còn chút dịu dàng thường ngày, mặt tối sầm lại.

“Bùi Ái Ninh, cậu livestream bịa đặt thế này, không sợ ảnh hưởng đến kết quả thi sao?”

Tôi nhìn Lâm Đan Phong, cảm giác như gặp lại người từ kiếp trước. Nếu là trước kia, tôi chắc chắn sẽ nghĩ hắn lo cho tôi.

Nhưng bây giờ tôi hiểu rõ, điều hắn sợ không phải là điểm số của tôi,
mà là số điểm tráo cho Tống Sở Sở.

Tôi lạnh lùng nhìn hắn.

“Tôi cho phép cậu vào phòng tôi à? Đi ra ngoài!”

Lâm Đan Phong sững người, không ngờ tôi – người luôn dịu dàng – lại đột ngột thay đổi như vậy.

Nhưng chỉ trong chớp mắt, hắn liền vượt qua tôi, định tắt livestream.

Tôi lập tức ngăn lại.

“Lâm Đan Phong, có phải tôi chiều cậu quá nên cậu quên mất thân phận rồi? Đừng quên, cậu chỉ là vị hôn phu của nhà họ Bùi, rời khỏi Bùi gia, cậu chẳng là cái gì cả!”

Với tính cách cao ngạo của Lâm Đan Phong, hắn tuyệt đối không thể chịu được sự sỉ nhục như thế, chắc chắn sẽ bỏ đi.

Tôi không còn thời gian dây dưa với hắn, cần nhanh chóng đuổi hắn ra ngoài.

Đúng lúc đó, dòng bình luận như nổ tung:

【vị hôn phu á?!】
【Drama nhà giàu thật rồi】
【Mau quay màn hình! Tin lớn đây!】

Lâm Đan Phong lập tức đỏ bừng cả mặt, nhưng vẫn không chịu đi, cứ khăng khăng đòi tắt livestream, còn ra vẻ chính nghĩa:

“Bùi Ái Ninh, tôi làm thế cũng vì muốn tốt cho cậu. Tôi biết cậu từ nhỏ đã được nuông chiều, lần này chắc cũng chỉ muốn đùa vui, nhưng nếu cậu đoán sai, hậu quả cậu có từng nghĩ đến chưa? Mai là có điểm rồi đấy, nhỡ xảy ra chuyện gì thì thỏa thuận của chúng ta thì sao?”

Tôi không ngờ vì số điểm của Tống Sở Sở, hắn sẵn sàng vứt bỏ cả lòng tự trọng.

“Thỏa thuận? Ý cậu là thỏa thuận với Tống Sở Sở – con gái bà giúp việc à?”

Đồng tử Lâm Đan Phong co lại, mặt tái nhợt.

Kiếp trước, mãi đến lúc chết tôi mới biết, hắn và Tống Sở Sở đã qua lại với nhau từ lâu.

Số người xem livestream đã vượt quá 500.000, bình luận cuộn đi như sóng:

【Thông tin nhiều quá rồi đấy】
【Con gái giúp việc? vị hôn phu?】
【Đây là tiểu thuyết sống à?!】

Tôi tranh thủ tiếp tục nối mic với nhiều người, số lượng dự đoán nhanh chóng vượt mốc 5.000.

Hệ thống thông báo: 【Tiến độ nhiệm vụ: 50%】

Lâm Đan Phong như sợ tôi nói thêm điều gì, cuống cuồng để lại một câu rồi rời đi:

“Bùi Ái Ninh, đừng có mà hối hận!”

3

Sau khi Lâm Đan Phong rời đi, để tránh bị ai quấy rầy lần nữa, tôi lập tức khóa trái cửa phòng, còn lấy vật nặng chèn lại, rồi mới yên tâm ngồi xuống trước màn hình livestream.

Đúng lúc đó, tôi nối mic với một học bá nổi tiếng, giúp livestream thu hút thêm kha khá lượt xem.

Tôi nhấn chấp nhận, trên màn hình hiện ra một gương mặt quen thuộc — Trần Mặc, học bá đứng nhì toàn khối, nổi tiếng với tính cách nghiêm túc.

“Bùi Ái Ninh, cậu thật sự có thể nhìn thấy điểm thi đại học của bọn tôi à?”
Trần Mặc đẩy gọng kính gọng đen lên sống mũi, ánh mắt sắc như dao.

Tôi nhìn lên đỉnh đầu cậu ta, nơi đó hiện rõ con số: 705 điểm, bên dưới là tên Đại học Thanh Hoa.

“705 điểm, A đại.”

Lông mày Trần Mặc cau chặt.

“Không thể nào. Tự ước lượng, tôi chỉ được tối đa 685 điểm, tuyệt đối không thể vượt 700.”

Dòng bình luận lập tức nổ tung:

【Vãi thật, học bá đứng nhì trực tiếp lên sóng bóc phốt!】
【Trần Mặc nổi tiếng nghiêm túc, cậu ấy nói 685 chắc chắn có căn cứ】
【Bùi Ái Ninh toang thật rồi nhỉ?】

Tim tôi đập nhanh hơn, nhưng ngoài mặt vẫn giữ bình tĩnh.

“Đợi điểm thi công bố là cậu sẽ biết.”

Trần Mặc bật cười lạnh.

“Tôi có tham gia thi Olympic Vật lý, được cộng thêm 20 điểm, tính cả cũng chỉ vừa đủ 705. Nhưng cậu làm sao biết tôi có điểm cộng? Trừ phi…”

Cậu ta bỗng im bặt, trong mắt thoáng qua tia chấn động.

Bình luận càng thêm rầm rộ:

【Khoan đã, nếu thật có điểm cộng, thì 705 là đúng rồi còn gì?!】
【Cái quái gì vậy? Cả điểm cộng cũng đoán ra được?】
【Chắc là ăn may thôi, Trần Mặc bảo không thể mà】

Tôi lập tức nắm lấy cơ hội.

“Trần Mặc, trong lòng cậu rõ tôi nói đúng hay không. Cậu đạt giải Nhất cấp Quốc gia môn Vật lý, được cộng 20 điểm, phải không?”