“Đứa ngu nào đăng cái đó lên mạng vậy? Mau tìm ra cho tôi!”
“Là ai phát tán lên mạng xã hội? Điều tra ngay!”
“Họp! Gọi họp khẩn cấp! Gọi hết người về công ty ngay!”
“Tôi phải đích thân bắt con ranh đó ra ánh sáng!”
Tôi nhìn bóng lưng sếp đang nổi điên mà thấy lạnh sống lưng.
Kiếp trước, hợp đồng vốn đã được ký kết ổn thỏa từ sớm, dư luận chẳng ảnh hưởng gì đến việc hợp tác.
Hắn tất nhiên chẳng hề thấy chuyện này liên quan đến mình, chỉ đứng ngoài nhìn cho xong.
Nhưng bây giờ, bức ảnh kia suýt nữa khiến công ty mất một đơn hàng trị giá bảy con số,
nên hắn mới chịu nghiêm túc truy cứu chuyện này.
Trên đường trở lại công ty, sếp tổng vẫn liên tục cảm thán rằng, “Có cô trong công ty đúng là may mắn ba đời.”
Còn tôi thì chẳng muốn mở miệng nói thêm một câu nào.
Trong đầu tôi vẫn không ngừng hiện lên ánh mắt lạnh lùng của đám người kiếp trước,
những ánh nhìn khiến tôi nghẹn lại đến tận bây giờ.
Về đến công ty, bầu không khí ngột ngạt bao trùm khắp nơi.
Ai nấy đều uể oải, cau có, oán giận tràn ngập trên gương mặt.
Bây giờ đã là hai giờ rưỡi sáng, tất cả mọi người đều bị lôi ra khỏi giường giữa đêm để họp khẩn.
Và dĩ nhiên, mọi mũi dùi đều hướng về phía tôi.
Những ánh mắt hằn học như những lưỡi dao bén nhọn, chỉ chực chờ muốn xé tôi thành từng mảnh.
Bạch Nhược Nhược hiên ngang bước vào, trên mặt là nụ cười vừa đắc ý vừa nham hiểm:
“Chị à, sáng nay chị còn hớn hở khoe mình là ‘gái hư’ mà?”
“Sao thế? Bị bắt quả tang cùng Tổng Giám đốc Vương rồi à?”
“Bây giờ chuyện lan khắp mạng rồi đó, chị tính sống sao đây~”
Tôi nhìn khuôn mặt hả hê của cô ta, chỉ bình thản đáp:
“Phải đó, lan khắp mạng rồi, giờ phải sống sao nhỉ?”
Vừa dứt lời, sếp tổng giận dữ xông vào phòng, chỉ tay thẳng vào Bạch Nhược Nhược quát lớn:
“Cô! Giải thích cho tôi tại sao toàn bộ khoản hoàn chi đều bị kẹt ở chỗ cô!”
“Tại sao quy trình mãi không được duyệt!”
“Còn nữa! Nửa đêm mà cô dám đăng mấy thứ vớ vẩn gì lên nhóm vậy hả!”
“Cô có biết chút nữa thôi là cô hại công ty mất đơn hàng cả triệu tệ không!”
Bạch Nhược Nhược ban đầu bị giọng sếp dọa cho co rúm lại, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh, từ tốn đứng dậy giữa bao ánh mắt xung quanh.
Cô ta ngẩng cao đầu, làm ra vẻ bình thản nói:“Là thế này, những hóa đơn bị kẹt lại đều có vấn đề.”
“Ví dụ như của Quản lý Tô đây, toàn là hóa đơn khách sạn.”
“Tôi nghĩ, đời tư của Quản lý Tô có rối ren thì tôi không nên xen vào, nhưng mà…”
“Chát!”
Chưa kịp nói hết câu, sếp tổng đã đập mạnh bàn, quát thẳng:
“Cô ngu à!”
“Đi công tác mà không ở khách sạn thì cô định ở nhà cô chắc?”
“Cô là ai nhận vào làm thế này hả, đầu óc có vấn đề à?!”
Sắc mặt Bạch Nhược Nhược thoáng chốc sạm lại, cô ta bĩu môi, tỏ vẻ đáng thương:
“Giám đốc Từ, sao anh lại nói em như thế~”
“Em vẫn là bé cưng mà, thấy phòng khách sạn là mặt đỏ lên ngay.”
“Em sao có thể nhắm mắt mà duyệt tiền cho một người phụ nữ dơ bẩn như cô ta được chứ!”
Khoảnh khắc đó, tôi thấy gương mặt sếp tổng tím tái vì tức.
Nhưng Bạch Nhược Nhược vẫn chưa biết dừng lại,Cô ta quay sang nhìn Từ Cảnh Thần, nũng nịu nói:“Anh Thần ơi, em giúp anh giữ tiền công ty đó, em giỏi không?”
Sắc mặt Từ Cảnh Thần tối sầm, ánh mắt tránh đi, không dám nhìn thẳng cô ta.
Tôi khẽ bật cười.
Thường ngày thì “bé cưng” này “bé cưng” nọ, đến khi vào tình huống nghiêm túc lại xấu hổ không dám nhận.
Tiếng cười của tôi dường như chọc giận Bạch Nhược Nhược thêm nữa.
Cô ta trừng mắt nhìn tôi, chỉ tay hét lớn:“Nhưng là tôi đã vạch trần quy tắc ngầm của cô ta trong công ty!”
“Tôi phát hiện ra qua tờ đơn hoàn chi đấy!”
“Tối nay tôi bị bắt làm thêm giờ để xử lý đống hóa đơn, rồi tôi phát hiện cô ấy mua…”
“Đủ rồi!”
Sếp tổng tức đến mức tiện tay vơ lấy cái cốc ném thẳng về phía Bạch Nhược Nhược,
Chiếc ly thủy tinh rơi xuống đất, vỡ tan ngay dưới chân cô ta.
Bạch Nhược Nhược bị dọa đến hồn vía lên mây,Giọng run rẩy, gần như khóc:“Sếp ơi, sao lại mắng em, rõ ràng là cô ta mà…”
“Cô mở to mắt ra mà nhìn! Trên hóa đơn đó ghi tên ai!”
Mọi người lập tức lôi điện thoại ra kiểm tra.
Ai nấy đều bị thông tin từ Bạch Nhược Nhược dẫn dắt,Tự nhiên cho rằng tờ hóa đơn kia chắc chắn là của tôi,Không ai thèm nhìn kỹ dòng tên người được thanh toán là ai.
“Bạch Nhược Nhược!”
“Sao trên này lại là tên của chính cô?”

