Tôi khẽ vỗ nhẹ lên vai Hạ Tiểu Thu, giọng đùa cợt nhưng vẫn mang vài phần nghiêm túc:
“Tiểu Thu, dù nhà cậu có nhiều mối quan hệ trong ngành giáo dục, nhưng chắc không đến mức có thể kiểm soát cả hệ thống tài chính đâu nhỉ?”
“Cậu… cậu đừng nói linh tinh! Việc này thì có liên quan gì đến nhà họ Hạ chứ?”
Tôi cười nhạt, lạnh lùng tiếp lời:
“Đừng vội chối bỏ quan hệ. Chờ cảnh sát điều tra rõ ràng, mọi chuyện sẽ tự sáng tỏ thôi.”
9
Cảnh sát lập tức dựa theo địa chỉ tôi cung cấp, nhanh chóng trích xuất đoạn video giám sát từ cây ATM hôm đó.
Hình ảnh chất lượng cao ghi lại đầy đủ từng động tác, từng chi tiết của tôi.
Bằng chứng rõ ràng như thép, hoàn toàn rửa sạch mọi nghi ngờ về tôi.
Sắc mặt viên cảnh sát lập tức trắng bệch, anh ta mất kiểm soát, túm lấy cổ áo tôi, các đốt ngón tay siết chặt đến trắng bệch.
“Nếu cô thực sự không bước chân vào phòng thi… vậy kẻ ngồi ở chỗ của cô rốt cuộc là ai?”
Tôi nhẹ nhàng gạt tay anh ta ra, khóe môi cong lên một nụ cười mỉa mai.
“Việc của tôi là chứng minh mình vô tội.
Còn chuyện trong phòng thi đã xảy ra những gì, chẳng phải là việc các anh – cảnh sát – phải làm rõ à?”
Lúc này, lực lượng chức năng mới bắt đầu ý thức được mức độ nghiêm trọng của vụ việc.
Từ phát hành thẻ dự thi, kiểm tra an ninh, đến sắp xếp giám thị và vận chuyển đề thi – muốn tráo người giữa những quy trình nghiêm ngặt như vậy, đây tuyệt đối không phải một vụ thi hộ đơn giản.
Là học sinh được tuyển thẳng vào Thanh Hoa – Bắc Đại, tin tôi bị vu oan thi hộ lập tức trở thành “quả bom” trên mạng xã hội, chấn động khắp nơi.
Dưới áp lực dư luận, sở khảo thí lập tức thành lập tổ điều tra đặc biệt xuyên đêm, bắt toàn bộ giám thị chính và các giám thị liên quan đưa vào “phòng đen” để thẩm vấn.
Ngay trong lúc mọi thứ đang dậy sóng, Hạ Tiểu Thu lại chủ động tìm đến tôi.
Cô ta hẹn tôi ở một phòng trà cao cấp dành riêng cho hội viên ở trung tâm thành phố.
Phòng riêng cách âm cực tốt, phục vụ vừa dọn xong trà bánh liền rút ra ngoài.
“Lạc Lạc, tình hình bây giờ đã mất kiểm soát rồi.
Cậu biết không, chỉ riêng hôm qua đã có hơn ba mươi phụ huynh học sinh kéo đến sở giáo dục ngồi lì.”
Cô ta bất ngờ nắm chặt tay tôi.
“Chỉ cần cậu không truy cứu nữa, nói với cảnh sát rằng tất cả là hiểu lầm…”
“Nhà tớ sẵn sàng bỏ ra một trăm triệu để bù đắp cho cậu.
Số tiền này đủ để cậu bắt đầu lại ở bất cứ quốc gia nào, dù là Harvard hay Yale cũng không thành vấn đề!”
Điều cô ta gọi là “không truy cứu” thực chất là bắt tôi gánh hết mọi tội danh.
Câu chuyện đã được họ biên soạn sẵn, chỉ cần tôi đến đồn cảnh sát đọc lại đúng kịch bản.
Dù vẫn còn rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng chỉ cần tôi nhận tội, những kẻ được cài cắm trong kỳ thi lần này sẽ lập tức thoát thân.
“Một trăm triệu?”
Tôi bật cười thành tiếng.
“Xem ra các người đúng là sợ thật rồi.”
Con số này vượt xa cả dự đoán của tôi.
Dựa theo quy mô tài sản của nhà họ Hạ, e rằng họ đã phải gom sạch mọi nguồn vốn có thể điều động.
Chứng tỏ, nếu tiếp tục điều tra sâu hơn nữa, nhà họ Hạ chắc chắn sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Thấy tôi chẳng mảy may dao động, Hạ Tiểu Thu đột ngột mất kiểm soát cảm xúc.
“Hạ Lạc Lạc! Chúng ta không phải là bạn thân sao?”
“Cậu quên rồi à? Năm lớp 8, lúc mẹ cậu cần tiền gấp để phẫu thuật, là ai đã đưa hết tiền lì xì tích cóp ba năm cho cậu?”
Tôi chỉ bật cười lạnh lùng:
“Bạn thân à?”
“Khi cậu dốc hết tâm sức, không tiếc thủ đoạn để hại tôi… sao cậu không nhớ chúng ta từng là bạn thân?”
10
Sắc mặt Hạ Tiểu Thu lập tức trở nên u ám.
Đôi mắt hạnh vốn luôn ánh lên vẻ hiền hòa, giờ đây lại phủ đầy sự độc ác lạnh lẽo.
“Lúc đầu, tôi thật sự đã xem cậu là bạn thân.”
Giọng cô ta như rít qua kẽ răng, mang theo nỗi căm hận đã dồn nén từ lâu.
“Tôi còn nhớ lúc cậu mới chuyển trường, đến bộ đồng phục cũng không có tiền mua.
Chính tôi đã cho cậu mượn bộ đồ dự phòng của mình.
Khi đó nhìn ánh mắt biết ơn của cậu, tôi có cảm giác mình giống như vị cứu tinh.”
Nắng ngoài cửa sổ xuyên qua lớp kính rọi vào phòng, nhưng không thể xua đi khí lạnh toát ra từ người cô ta.
“Nhưng cậu hết lần này đến lần khác giành lấy ánh hào quang vốn dĩ phải thuộc về tôi.
Từ kỳ thi tháng đầu tiên, cậu đã dùng cái bài thi điểm tuyệt đối giả tạo đó cướp đi tràng pháo tay lẽ ra tôi mới xứng đáng nhận được!”
CHƯƠNG 6 TIẾP: https://vivutruyen.net/duoc-tuyen-thang-roi-toi-van-bi-huy-tu-cach-vao-truong-vi-thi-ho/chuong-6