Cả nước đều đang dõi theo buổi phát sóng này.

Ngay cả cảnh sát, sau khi xem livestream, cũng lập tức lao đến nhà tôi.

Khi tiếng còi xe vang lên inh ỏi, dội từ xa đến ngay trước cửa nhà,

Dòng bình luận vốn còn đang tranh cãi rôm rả bỗng chốc hoảng loạn cực độ, nhất loạt cuồng loạn spam:

“Mau lên, nhìn phía sau bạn kìa!”

“Mau lên, nhìn phía sau bạn!”

“Mau nhìn phía sau!”

Tôi giật mình quay đầu lại.

Và trông thấy cảnh tượng mà cả đời này tôi không bao giờ quên được…

5

Vừa quay đầu lại, tôi nhìn thấy một người đeo mặt nạ hề đang đứng bất động ngay phía sau mình.

Trong tay hắn, là một con dao sáng loáng, lạnh lẽo đến rợn người.

Cảnh tượng kinh hoàng bất ngờ ấy khiến dòng bình luận lập tức bùng nổ:

“Trời ơi, đó là người hay ma vậy?”

“Chẳng lẽ những gì chủ phòng nói đều là thật? Tất cả đều là một âm mưu sao?”

“Lạy trời! Đúng là có hung thủ thật!”

“Chủ phòng mau chạy đi!!”

Bình luận trên livestream trượt qua như bão, hàng ngàn cư dân mạng đang xem đều thót tim vì tôi.

Mọi người điên cuồng gõ bàn phím, đồng loạt kêu tôi chạy trốn.

Giữa vô số tiếng hò hét từ cộng đồng mạng, kẻ đó không nói một lời, lao tới cướp lấy điện thoại trong tay tôi.

Hắn hung hăng ném mạnh điện thoại xuống đất.

Chiếc điện thoại vỡ tan, màn hình livestream lập tức tối đen.

Còn tôi, chỉ biết trân trân nhìn chằm chằm vào người đó, giọng run rẩy hỏi:

“Mẹ… là mẹ sao?”

Đối phương không trả lời.

Chỉ lặng lẽ giơ cao con dao trong tay.

Dưới ánh đèn phản chiếu, lưỡi dao sắc bén lóe lên ánh sáng chói mắt.

“Rầm!”

Đúng vào khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, cánh cửa đã bị khóa trái bị ai đó đạp tung.

Ngay sau đó, một nhóm cảnh sát tràn vào, nhanh chóng lao thẳng vào phòng.

Thấy cảnh sát, tôi như trút được gánh nặng, chỉ vào kẻ đeo mặt nạ, kích động hét lớn:

“Bắt hắn lại mau!”

“Hắn chính là kẻ đã giết tất cả các thủ khoa đấy!”

Khoảnh khắc ấy, trái tim tôi cuối cùng cũng được thả lỏng sau bao căng thẳng.

Thế nhưng đúng lúc tôi tưởng mọi chuyện sắp kết thúc…

Cảnh sát lại hoàn toàn phớt lờ kẻ đeo mặt nạ, lao thẳng về phía tôi, dùng còng số 8 khóa chặt cổ tay tôi lại.

“Cô bị tình nghi là hung thủ giết hại nhiều thủ khoa đại học. Chúng tôi chính thức bắt giữ cô!”

Cảm giác lạnh buốt từ còng tay truyền đến khiến tôi toàn thân chấn động.

Tôi trợn to mắt, không dám tin vào tai mình:

“Tôi… bị tình nghi là hung thủ?”

“Các người điên rồi sao?!”

Tôi chỉ tay về phía kẻ đeo mặt nạ, vùng vẫy hét lớn:

“Hung thủ rõ ràng đang ở đó kìa!”

“Hắn vừa mới định giết tôi! Mấy người không thấy sao?!”

Nghe vậy, đội trưởng tổ chuyên án – Chu Hải – lập tức bước đến trước mặt kẻ đeo mặt nạ, đưa tay gỡ chiếc mặt nạ xuống.

Mặt nạ vừa được tháo ra, khuôn mặt mẹ tôi hiện rõ trước mắt mọi người.

Dưới ánh nhìn sững sờ của tôi, mẹ khẽ mở miệng, ánh mắt kiên định nhìn về phía đội trưởng Chu:

“Con gái tôi nói đúng.”

“Chính tôi là người đã giết những người đó.”

“Các anh bắt nhầm người rồi.”

Không đợi cảnh sát thẩm vấn, mẹ đã chủ động thừa nhận toàn bộ tội lỗi của mình.

Mẹ tôi vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, giọng nói nhẹ tênh, như thể mấy mạng người đó chẳng đáng là gì.

Trước thái độ lạnh lùng coi thường sinh mạng của mẹ tôi, đội trưởng Chu lại không tức giận cũng chẳng kích động.

Ngược lại, ông ta lộ ra vẻ mặt như đã sớm nhìn thấu tất cả, lạnh lùng cất tiếng:

“Đừng diễn nữa, chúng tôi đã điều tra rõ ràng rồi.”

“Kẻ giết người thật sự… là con gái bà.”

“Việc bà bất ngờ xuất hiện trong livestream, giả vờ định giết cô ấy, chẳng qua là để nhận tội thay con.”

6

Nghe đến đây, tôi sững người.

Hoàn toàn không hiểu rốt cuộc chuyện này là sao.

Khi tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, đội trưởng Chu đã ra lệnh cho người đưa tôi xuống dưới nhà.

Bởi vì tôi là thủ khoa kỳ thi năm nay,

Cộng thêm vụ livestream gây chấn động toàn mạng,

Nên lúc này, dưới nhà tôi đã bị vây kín bởi đám đông người dân hiếu kỳ, các streamer nổi tiếng và phóng viên báo đài.

Khi thấy tôi bị cảnh sát còng tay áp giải xuống,

Hiện trường lập tức nổ tung như vỡ tổ.

“Sao lại thế này? Cảnh sát lại bắt thủ khoa đại học sao?”