Ngay khi dứt lời, trong phòng họp xuất hiện vài giây yên lặng.
Nhưng rồi một cánh tay, hai cánh tay…
Càng lúc càng nhiều người giơ tay, nhanh chóng vượt quá nửa số phiếu.
Niềm vui sướng trong lòng ba tôi gần như sắp bùng nổ.
Ông ta gần như chắc chắn rằng mình cuối cùng cũng giành lại được quyền lực từ tay tôi.
“Tốt! Bây giờ tôi tuyên bố—”
Ngay khi ông ta đang hả hê định công bố kết quả.
“——Khoan đã.”
Cánh cửa đôi dày nặng của phòng họp bị đẩy mạnh, một giọng nói lạnh lùng vang lên như lưỡi dao chém xuống.
Người bước vào là Chu Nghiên Thâm.
Chính là đứa con riêng từng khiến nhà họ Chu chao đảo, và cuối cùng đã giành được quyền kiểm soát.
Ba tôi đảo mắt liên tục giữa tôi và Chu Nghiên Thâm, cảnh giác hỏi:
“Cậu Chu, đây là cuộc họp nội bộ của tập đoàn Cố thị, e rằng cậu — với tư cách người ngoài — không có quyền can thiệp đâu?”
Chu Nghiên Thâm thậm chí còn chẳng buồn ngẩng mắt lên, chỉ thản nhiên đáp một câu:
“Người ngoài? Tổng giám đốc Cố, e là ông lú lẫn thật rồi. Ngay đến cấu trúc cổ phần của Cố thị mà cũng tính không xong à?”
Nói xong, anh ta đi thẳng đến trước mặt tôi, cung kính hai tay đưa một tập tài liệu đặt lên bàn tôi.
“Tổng giám đốc Cố, quỹ đầu tư ‘Thành Dự’ dưới danh nghĩa tôi đã hoàn tất giao dịch với cô.
10% cổ phần này, hiện tại chính thức chuyển nhượng vô điều kiện cho cô.”
Tôi cúi mắt liếc qua tài liệu, đột nhiên bật cười.
Ngẩng đầu lên, tôi quét mắt nhìn khuôn mặt trắng bệch của ba, giả vờ kinh ngạc, kéo dài giọng nói:
“Ồ? 10% cộng với 42% tôi đang nắm giữ, là 52%.”
“Ba, ba nói xem, điều đó có nghĩa là gì?”
“Chẳng phải tôi đã sở hữu quá nửa cổ phần của Cố thị rồi sao?”
Nụ cười trên môi tôi tắt lịm.
Ánh mắt tôi quét qua toàn bộ căn phòng, rồi dứt khoát ném thẳng tập tài liệu lên bàn trước mặt ba.
Từng chữ, từng chữ vang lên rõ ràng như tiếng búa đóng xuống:
“Theo điều lệ công ty, ai nắm giữ hơn 50% cổ phần sẽ có quyền kiểm soát tuyệt đối.
Cho dù hôm nay tất cả các người trong phòng này có giơ tay phản đối—”
“Cũng không ai có thể kéo tôi khỏi chiếc ghế này!”
“Dù cho tôi có là một con điên!”
Toàn bộ căn phòng chìm vào tĩnh lặng chết chóc.
Tôi nhìn những khuôn mặt đờ đẫn trước mắt, nghiêng đầu cười nhạt.
Giọng tôi vừa ngây thơ, vừa tàn nhẫn:
“Ba à, các người tung hết bài chưa?”
“Giờ đến lượt tôi ra bài rồi.”
5
Nói dứt lời, tôi búng tay một cái, âm thanh vang giòn vang vọng trong phòng họp.
Cánh cửa phòng lập tức mở ra.
Dẫn đầu là chú Trịnh và đội ngũ luật sư, mỗi người đều xách theo những chiếc cặp tài liệu nặng trịch bước vào.
Ông đứng giữa phòng, giọng trầm ổn và đầy khí thế:
“Được cô Cố Thương, chủ tịch hội đồng quản trị Cố thị, ủy quyền toàn diện.
Hiện đã xác minh được: Cố Hải, Cố Nhất Thành, Cố Vũ Nhu và Chu Tự Bạch — bốn người này trong thời gian dài đã thực hiện các hành vi kinh tế trái pháp luật chống lại Cố thị.”
Chú Trịnh mở chiếc cặp đầu tiên, ánh mắt xoáy thẳng về phía anh tôi:
“Cậu Cố, đây là toàn bộ chi tiết khoản thâm hụt hơn 5.380 vạn của công ty con đứng tên cậu trong ba năm qua.”
“Cùng với chuỗi chứng cứ đầy đủ về việc cậu dùng giao dịch liên kết để trục lợi cá nhân.”
“Ngay tại thời điểm tôi đang nói, cục điều tra kinh tế đã nhận được toàn bộ hồ sơ này.”
Mặt anh tôi lập tức trắng bệch.
Ánh mắt hoảng loạn nhìn về phía tôi, rồi ngã ngồi bệt xuống ghế.
Tiếp theo, chú Trịnh mở chiếc cặp thứ hai, lấy ra một xấp tài liệu dày cộp, quay sang ba tôi:
“Ông Cố, ngoài hành vi chuyển nhượng trái phép và chiếm đoạt tài sản doanh nghiệp, ông còn nhận hối lộ trong thời gian dài, và sử dụng công ty vỏ ở nước ngoài để rửa tiền xuyên quốc gia.
Số tiền liên quan cực kỳ lớn.”
“Tôi nghĩ, không cần đến cục điều tra kinh tế đâu. Mấy chuyện vẻ vang này của ông, cảnh sát hình sự sẽ đích thân xử lý.”
Ba tôi toàn thân run rẩy dữ dội, quay phắt đầu nhìn tôi, không thể tin nổi.
Rõ ràng ông ta không ngờ tôi có thể điều tra sâu đến mức đó.
Tôi nhìn lại ánh mắt sụp đổ của ông ta, nghiêng đầu cười khẩy, làm một động tác giơ tay như bắn vào đầu — trò đùa trẻ con ác ý.
Ba tôi tức đến mức không thốt nên lời, chỉ có thể trừng mắt nhìn tôi, thở dốc từng tiếng “hộc hộc” yếu ớt.
Cuối cùng, chú Trịnh chuyển ánh mắt sang Chu Tự Bạch:
“Bác sĩ Chu, anh bị tình nghi làm giả hồ sơ đánh giá tâm lý và biển thủ công quỹ tại Trung tâm y tế Khang Ninh.
Toàn bộ chứng cứ đã được chuyển giao cho bộ phận nội bộ của nhà họ Chu.”
ĐỌC TIẾP : https://vivutruyen.net/doc-trong-tach-tra/chuong-6

