Tôi nhấp một ngụm rượu vang:

“Anh ta chẳng qua muốn hỏi tôi vì sao lại ‘chuyển đối tượng’ nhanh như vậy thôi.”

Thương Lục bật cười khẽ:

“Anh ta không nghĩ là em đang ghen đấy chứ?”

“Với độ tự luyến của Tiêu Hằng, khả năng đó rất cao.” Tôi trợn mắt.

Vừa dứt lời, Weibo của Bạch Như cũng được cập nhật.

Cô ta đăng một bức ảnh siêu âm, kèm dòng chữ: “Niềm vui khi có một sinh mệnh mới”, còn cố tình tag cả tôi và Tiêu Hằng.

Phần bình luận lập tức nổ tung:

【Đây là đang khiêu khích Giang Thư đúng không?】
【Tiểu tam mà cũng dám lên mặt như thế à?】
【Giang Thư giờ đã là vợ của Thương Lục rồi, ai thèm Tiêu Hằng nữa chứ!】

Tôi bật cười lạnh lùng, ấn nút chia sẻ bài đăng của Bạch Như, viết thêm:

“Chúc mừng. Nhớ bảo anh Tiêu đóng tiền nuôi con đúng hạn nhé, dù sao thì trẻ con cũng không thể thiếu bố được. ❤️”

Gửi xong, tôi tắt điện thoại, nâng ly về phía Thương Lục:

“Chúc mừng tôi thoát khỏi bể khổ.”

Thương Lục cụng ly với tôi:

“Chúc mừng tôi cưới được một cô vợ thông minh.”

Chúng tôi nhìn nhau cười, rồi cùng cạn ly rượu.

4

Một tuần sau, tôi vào đoàn phim để quay bộ điện ảnh mới “Ánh Sáng Trong Đêm”, không ngờ lại phát hiện Thương Lục chính là nam chính.

“Anh không nói với tôi là anh cũng đóng phim này.”

Trong phòng hóa trang, tôi nhìn anh ta vừa hoàn tất tạo hình mà nhíu mày.

Anh mặc bộ vest cổ điển, tóc chải kiểu công tử thời dân quốc, đẹp đến mức khiến người ta không dám rời mắt.

“Bất ngờ chứ?”

Thương Lục tiến lại gần, chống một tay lên bàn trang điểm của tôi, cúi đầu thì thầm bên tai:

“Với lại, vợ chồng cùng đóng phim chẳng phải càng có đề tài để khai thác sao?”

Hơi thở của anh phả vào tai tôi khiến tim tôi đập loạn.

Tôi cố giữ bình tĩnh:

“Đây là phim nghệ thuật, không cần chiêu trò.”

“Ai nói tôi muốn chiêu trò?” Thương Lục cười khẽ.

“Tôi đến để nghiêm túc đóng phim, tiện thể… ở bên vợ mới cưới.”

“Chúng ta chỉ là vợ chồng hợp đồng.” Tôi nhắc nhở.

“Trong hợp đồng không có điều khoản cấm ‘phim giả tình thật’.”

Ngón tay của Thương Lục khẽ lướt qua má tôi, sau đó anh đứng thẳng dậy:

“Chuẩn bị vào cảnh thôi, Thương phu nhân.”

Cảnh quay đầu tiên đã là cảnh tình cảm thân mật.

Đạo diễn yêu cầu tôi và Thương Lục phải thể hiện được sự mập mờ và căng thẳng giữa các cặp đôi đang yêu.

“Action!”

Ánh mắt Thương Lục lập tức thay đổi, ánh nhìn nóng bỏng và đầy say đắm, ngón tay anh nhẹ nhàng lướt qua mặt tôi, từ từ cúi đầu xuống…

Ngay lúc môi anh sắp chạm vào tôi thì phim trường bất ngờ náo loạn.

“Thầy Tiêu! Không được vào! Chúng tôi đang quay mà!”

Tiêu Hằng phớt lờ sự ngăn cản của nhân viên, bước nhanh vào phim trường.

Ánh mắt anh ta khóa chặt lấy tôi và Thương Lục – hai người gần như đang chạm vào nhau.

“Thư Thư,” giọng anh ta khàn khàn, “Chúng ta cần nói chuyện.”

Đạo diễn hô “cut”, cả trường quay im phăng phắc, mọi người đều nhìn chằm chằm vào ba chúng tôi, không khí tràn ngập mùi hóng chuyện.

Tôi lạnh nhạt nhìn Tiêu Hằng:

“Tôi đang làm việc.”

“Chỉ năm phút thôi.” Tiêu Hằng gần như cầu xin.

“Như Như nói em chia sẻ bài viết của cô ấy vì đang ghen. Anh không tin em là người như vậy…”

Tôi suýt bật cười thành tiếng:

“Tiêu Hằng, anh bị ngập nước não à? Tôi ghen?”

Thương Lục vòng tay ôm eo tôi, lười biếng lên tiếng:

“Anh Tiêu à, làm phiền vợ chồng người khác làm việc, không hay lắm đâu.”

Sắc mặt Tiêu Hằng u ám:

“Thương Lục, đây là chuyện giữa tôi và Thư Thư!”

“Cô ấy bây giờ là vợ tôi.”

Thương Lục siết chặt vòng tay:

“Chuyện của cô ấy cũng là chuyện của tôi.”

Cả phim trường lặng như tờ, mọi người đều nín thở theo dõi màn kịch sống động trước mắt.

Tôi thở dài, nói với đạo diễn:

“Cho tôi mười phút, xử lý chuyện cá nhân.”

Sau đó, tôi kéo Thương Lục và Tiêu Hằng vào phòng nghỉ.

Vừa đóng cửa lại, Tiêu Hằng đã mở miệng: “Thư Thư, anh biết em đang giận, nhưng em không thể vì tức giận mà kết hôn với Thương Lục được! Em không biết hắn là loại người thế nào sao?”

“Ồ? Tôi là loại người thế nào?”
Thương Lục hứng thú hỏi.

“Đồ công tử ăn chơi! Thay bạn gái còn nhanh hơn thay áo!”
Tiêu Hằng trừng mắt nhìn anh ấy, “Cậu căn bản không xứng với Thư Thư!”

Thương Lục không những không tức giận, mà còn cười: “Ít ra tôi không bỏ mặc vợ sắp cưới để đi chăm người phụ nữ khác ngay trong ngày đăng ký kết hôn.”