Lý Tri Hành quay sang hỏi tôi có muốn lập tức đuổi cả nhà đó ra không.
Tôi nhếch môi, ánh mắt đầy ẩn ý.
“Khó khăn lắm mới được trẻ lại như vầy, đi học lại đi!”
“Còn mấy con đỉa hút máu kia, để từ từ xử lý.”
Lý Tri Hành làm theo ý tôi, lo liệu thủ tục để hai vợ chồng nhập học tạm thời.
Ngày đầu tiên đến trường, chúng tôi liền đụng ngay nữ lớp trưởng hot nhất lớp.
3
Cô ta như sao sáng giữa trời, đi tới đâu cũng được cả lớp vây quanh.
Chỉ mới dẫn tôi và ba của Hạc Huyên vào lớp giới thiệu được một phút, gần nửa lớp đã bám dính lấy cô ta.
【Công chúa San San ơi, idol em sắp mở concert rồi, chị giúp em săn vé VIP hàng đầu nhé?】
【Công chúa San San, dạo gần đây chị lại đi shopping ở nước ngoài nữa à? Lần sau cho em ké với nha~】
【San San ơi~】
Cái người được gọi là “Công chúa San San” đó, chính là cô bé nghèo năm xưa nhà tôi từng tài trợ — Viên Nghệ San.
Là phụ nữ, tôi hiểu rõ cảm giác được tôn sùng như nữ hoàng kia khiến cô ta sung sướng đến mức nào.
Cô ta hào phóng với tất cả những gì có thể giải quyết bằng tiền.
Nhưng tại sao cô ta lại là công chúa, còn con trai tôi lại thành thằng nghèo rớt mồng tơi?
Tôi đặt cặp xuống, tức giận ngồi cuối lớp chất vấn con trai:
“Bác con nói có để lại một cái thẻ đen cho con. Tiền đâu? Cũng đưa cho cô ta rồi hả?!”
Lý Hạc Huyên lập tức đổi nét mặt, lấy lòng bóp vai xoa chân tôi.
“Hehe, mẹ à… Mẹ cô ấy bị bệnh, chỗ cần dùng tiền thì nhiều lắm…”
Nghe xong, tôi cảm thấy đỉnh đầu lạnh toát, linh hồn như sắp lìa xác.
Chuông vào học vang lên, tiết đầu là giờ tự học.
Vì con tôi học quá dở, nên tạm thời bị tịch thu điện thoại.
Lý Tri Hành bỗng đưa tôi điện thoại của nó, ra hiệu bảo tôi xem group chat trong máy.
Tôi ngẩng lên, thấy cả lớp cúi đầu chăm chú dán mắt vào điện thoại, group lớp đang nhộn nhịp không ngừng.
Tôi lặng lẽ dùng máy con trai tự thêm mình vào nhóm.
Quả nhiên, quản trị viên group chính là lớp trưởng – Viên Nghệ San.
Cả lớp giống như được gắn pin vậy, giờ ra chơi thì nịnh Viên Nghệ San, đang học cũng tranh thủ nịnh cô ta.
Nhưng chỉ một lát sau tôi cũng hiểu được lý do.
Trong nhóm, Viên Nghệ San liên tục phát lì xì. Chỉ trong hai phút đã phát hơn ba triệu đồng.
Bảo sao ai cũng dán mắt vào điện thoại như thế.
Chỉ là nghĩ tới số tiền đó là từ trong thẻ đen của con trai mình, tôi liền muốn phát điên.
Bỗng tôi nảy ra một ý tưởng.
Tôi âm thầm thêm tài khoản tên 【Bông Hoa Tổ Quốc Xinh Đẹp Nhất】 vào group.
Đó là tài khoản giáo viên chủ nhiệm dùng để liên lạc với phụ huynh.
Ngay lập tức, lũ học sinh phát hiện có người lạ mới vào nhóm, liền xúm lại mỉa mai ảnh đại diện của thầy.
【Ai vừa đào mộ xong phát hiện được tài khoản này vậy? Ảnh đại diện nhìn cổ lỗ sĩ chết đi được!】
【Hai bạn học chuyển lớp mới vào hả? Mũi chó nhỉ, ngửi được mùi tiền là chui vào nhóm ngay!】
Sau khi bị chê bai mà không có ai phản hồi lại, tụi nó thấy chán, lại quay sang nịnh nọt Viên Nghệ San.
Một loạt lì xì tiếp tục được tung ra.
Ngay sau đó, có người nhắn:
【Công chúa San San sắp sinh nhật rồi đúng không?】
【Mọi người quên rồi à? San San năm nào đến sinh nhật cũng biến mất không dấu vết! Vừa đến sinh nhật là như bóng ma vậy…】
【Nói nhăng cuội gì thế, San San rộng rãi vậy chắc chắn là có kế hoạch riêng của cô ấy rồi.】
Cô lớp trưởng ngồi hàng ghế đầu quay đầu nhìn về phía Lý Hạc Huyên, trong mắt có chút lo lắng.
Thấy cậu ta đang cắm đầu vào sách vở, cô như thể vừa hạ quyết tâm, liền quay đầu lại.
Rất nhanh sau đó, “công chúa San San” lên tiếng trong group:
【Năm nay không muốn đi nước ngoài chơi nữa, cuối tuần này tớ mời mọi người tới nhà tớ tổ chức sinh nhật nhé.】
Cả group reo hò ầm trời, ai cũng hào hứng nói cuối cùng cũng có dịp được đến nhà lớp trưởng xem thử khu nhà giàu nhất thành phố trông thế nào.
Mãi đến khi có một giọng nói nghiêm khắc vang lên ngay cửa lớp:
“Viên Nghệ San, ra đây!”