Sau vụ tai nạn xe, tôi và chồng bất ngờ bị đưa đến tương lai mười lăm năm sau.
Không ngờ phát hiện con trai mình lại bị cả nhà một sinh viên nghèo lừa xoay vòng vòng.
Họ đuổi con trai chúng tôi ra khỏi biệt thự, bắt nó sống trong căn phòng vách ngăn chỉ mười mét vuông, còn tiêu xài thẻ đen của nhà chúng tôi như đúng rồi.
Do lỗ hổng thời gian, tôi và ba đứa nhỏ trở thành phiên bản mười tám tuổi.
Vì vậy, hôm sau, vợ chồng tôi trở thành học sinh chuyển lớp cùng lớp với con trai.
Chồng tôi đầu óc siêu việt, chuyên trách kèm con học để thi đại học.
Tôi thì rảnh rỗi không có việc gì làm, chuyên trách vả mặt cả nhà mấy kẻ nghèo mà thích giả bộ thanh cao.
1
Tôi và Lý Tri Hành sau tai nạn xe được cho là đã chết, mở mắt ra thì đã ở mười lăm năm sau.
Lý Tri Hành nhìn tôi sững người.
Anh ấy giọng run run:
“Vợ ơi, em trông trẻ quá, như mới mười tám vậy.”
Tôi cũng đờ đẫn nhìn anh ấy.
“Anh cũng vậy mà… trông y như trai mười tám…”
Vì cả hai đều biến thành phiên bản tuổi teen, nên vợ chồng tôi phấn khích, đứng ở lề đường làm trọn một bài thể dục phát thanh giữa đường phố.
Chúng tôi đầy kỳ vọng muốn biết con trai mười lăm năm sau sẽ như thế nào.
Vì thế, hai đứa tôi bắt đầu lần theo hành trình học hành của con từ tiểu học.
Lý Tri Hành đầy tự tin, đoán chắc rằng con trai mình giờ chắc là sinh viên ưu tú của trường top.
Nhưng rồi chúng tôi phát hiện ra con vẫn đang học lớp 12, lại còn là học sinh lưu ban.
Lý Tri Hành xoa cằm, gật gù có vẻ hài lòng:
“Con mình chắc có chí lớn, muốn học thêm một năm để vào trường đỉnh nhất!”
Nhưng khi chúng tôi đứng trước bảng điểm của trường…
Lại thấy Lý Hạc Huyên – con trai mình – ba năm liền đứng chót bảng toàn trường, chuẩn học sinh cá biệt không chệch vào đâu được.
Lý Tri Hành nhìn bảng điểm rất lâu, mặt xanh như tàu lá.
Anh quay sang tôi, cười gượng rồi hỏi:
“Vợ à, em chắc chắn Hạc Huyên không phải là con riêng của em ở ngoài chứ?”
Tôi không nỡ phản bác, đành cười khổ đáp lại.
Dù gì Lý Tri Hành cũng xuất thân danh gia vọng tộc, tám tuổi đã học vượt cấp, mười tám tuổi là sinh viên tiêu biểu của trường danh tiếng quốc tế, sau đó chỉ với ba trăm ngàn vốn khởi nghiệp đã trở thành huyền thoại trong giới kinh doanh.
Chỉ tiếc, ông trời mở cho anh ấy nhiều cánh cửa như vậy, lại phải cử thằng con như Lý Hạc Huyên đến để chặn hết tất cả.
Cuối cùng, tôi lấy ví ra, mua mười cây xúc xích nướng, treo giải thưởng giữa sân trường để truy tìm Hạc Huyên.
Con trai ruột sau khi bị bán đứng, ngơ ngác đứng trước mặt chúng tôi.
Nó nhìn chúng tôi, biểu cảm từ ngạc nhiên chuyển sang… ngạc nhiên hơn.
Sau đó nó móc điện thoại ra, đưa ảnh gia đình cho chúng tôi xem:
“Hai bạn học này! Hai người trông giống y hệt bố mẹ tớ trong ảnh luôn á!”
Ba nó nghe vậy, không nhịn được, gõ cho nó một cái vào đầu.
Tôi thì cười tít mắt, lại gần nó và nói:
“Con yêu à, ba mẹ về thăm con đây!”
Ngay giây tiếp theo, Lý Hạc Huyên như thấy ma, gào khóc chạy trối chết.
Vừa chạy vừa hét tức tối:
“Ma trong phim chỉ tìm kẻ xấu báo thù thôi mà? Sao bố mẹ mình mới về lại đòi mạng mình chứ!?”
Cuối cùng, nó chạy mệt nhoài trên sân, phát hiện chúng tôi vẫn đứng nguyên tại chỗ, ánh mắt nhìn nó cứ như nhìn thằng ngốc.
Nó dè dặt tiến lại gần, nhỏ giọng hỏi:
“Hai người là người hay là ma?”
Tôi nhẹ nhàng giải thích nửa tiếng đồng hồ, nó mới chịu tin rằng bố mẹ đã quay về bằng một cách thần kỳ.
Tôi xoa đầu nó đầy yêu thương, thắc mắc hỏi:
“Con trai, mật khẩu khóa cửa nhà mình là gì thế? Sáng nay bố mẹ về mà không mở được cửa.”
Nó đang khóc bỗng im bặt, ngẩng đầu lên nhìn tôi đầy lúng túng.
Nó lắp bắp, nắm lấy tay tôi…
“Ờ… ba mẹ tới cũng bất ngờ quá, hay là con dẫn ba mẹ đi xem nhà mới nha?”
Mắt tôi sáng rực lên, không ngờ con trai lại có thể tự mua được nhà mới, xem ra cũng thừa hưởng trí óc của ba nó rồi.
Nhưng khi tôi đứng trước căn hộ mười mét vuông vừa là nhà vệ sinh, bếp và phòng ngủ kiêm tổ gián…
Tôi cười gượng như nuốt phải cả thế giới cay đắng, còn ba nó thì ánh mắt đầy thất vọng.
“Con trai à, nhà mình phá sản rồi hả?”