Lục Ninh vẫn không chịu nhường:

“Tôi không tin một kẻ ngồi khu thường lại có thể mua nổi vương miện giá trên trời. Có khi cô ta là người của các người cài vào! Trừ khi cho cô ta thanh toán ngay tại chỗ, bằng không tôi có quyền nghi ngờ buổi đấu giá gian lận!”

Lời này lập tức châm ngòi, khán giả vốn ham náo nhiệt liền phụ họa, hùa theo cho có trò vui.

Người dẫn khó xử nhìn về phía tôi:

“Việc này phải hỏi ý kiến người mua.”

Một luồng sáng rọi thẳng vào chỗ tôi. Tôi chậm rãi đứng lên, giọng điềm tĩnh:

“Thanh toán ngay à? Được thôi.”

Tôi bước lên phía trước, để tất cả đều nhìn rõ gương mặt mình.

Khuôn mặt vốn đang hống hách của Lục Ninh lập tức cứng đờ, chết lặng tại chỗ.

5

Người chủ trì buổi đấu giá bước đến trước mặt tôi, cúi đầu áy náy:

“Thật sự xin lỗi, thưa cô. Cảm ơn cô đã đồng ý thanh toán ngay, thay mặt toàn bộ buổi đấu giá, tôi gửi lời cảm tạ.”

Tôi liếc về phía phòng VIP, nơi Lục Ninh và Chu Kính Xuyên đang ngồi.

Hai gương mặt trắng bệch như tờ giấy, không thốt nổi một lời.

Tôi lấy ra thẻ đen, đưa cho người chủ trì, nhưng ngay khoảnh khắc ông ta chuẩn bị nhận lấy, tôi nói chậm rãi:

“Tôi có thể thanh toán ngay. Nhưng để công bằng, sau khi tôi thanh toán thành công, hai người trong phòng kia cũng nên thanh toán chứ? Chẳng lẽ định chọn quả hồng mềm để bóp sao?”

Lời tôi lập tức được cả hội trường đồng tình.

Mấy món trước họ cũng nhắm trúng nhưng đều bị Lục Ninh giành mất, trong lòng vốn đã khó chịu, giờ càng mong được xem cô ta mất mặt.

“Cô nói rất đúng. Chu tiên sinh, ngài cũng nên chuẩn bị thanh toán đi. Hơn nữa, vợ ngài vừa rồi còn vu khống chúng tôi thuê người nâng giá, toàn bộ đều đã được camera ghi lại, chúng tôi có quyền giữ lại bằng chứng và khởi kiện.”

Nhìn thấy thẻ đen trong tay tôi, buổi đấu giá cũng thở phào nhẹ nhõm, hiểu rằng năng lực tài chính của tôi chưa chắc đã kém hơn Chu Kính Xuyên, nên lập tức thẳng thắn lên tiếng.

Nghe đến hai chữ “vợ ngài”, Chu Kính Xuyên bật dậy như bị kim châm:

“Khoan đã, hiểu lầm! Tất cả chỉ là hiểu lầm thôi!”

Lục Ninh cũng vội vàng đứng lên. Lúc này, livestream của cô ta đã bùng nổ.

Fan đồng loạt chất vấn: tại sao thua không chịu nhận, còn đi cắn ngược lại?

Nhưng trong đầu cô ta chỉ còn mỗi nỗi sợ hãi bị chính thất bắt quả tang, hoàn toàn quên mất mình vẫn đang phát sóng trực tiếp, để mặc cho phòng chat bàn tán ầm ĩ.

“Chờ chút, thật sự là hiểu lầm… Lão— à, Tạ Nhiễu, sao em đến buổi đấu giá mà không nói anh một tiếng?”

Người chủ trì nhìn qua, ngạc nhiên:

“Chu tổng, ngài và vị tiểu thư này quen nhau sao?”

Tôi mỉm cười, nhìn thẳng Chu Kính Xuyên:

“Chúng ta quen nhau sao?”

Hắn gấp gáp gật đầu:

“Quen! Tất nhiên là quen!”

Tôi chưa để hắn kịp nói thêm, đã bước lên micro:

“Không chỉ quen, chúng tôi còn là vợ chồng hợp pháp nữa.”

Cả khán phòng sững sờ, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía Lục Ninh.

Cô ta như bị đóng đinh tại chỗ, không thể cử động, chỉ có thể hứng chịu những ánh nhìn đầy khinh miệt.

Một lúc lâu sau, cô ta mới lắp bắp phản bác:

“Không… không phải như mọi người nghĩ đâu!”

Sắc mặt Chu Kính Xuyên cũng u ám, đôi mắt tối sầm, nhìn tôi chằm chằm mấy giây rồi đột ngột mở miệng:

“Là hiểu lầm thôi. Cô ấy đúng là quen tôi, nhưng không thân. Thật ra chính cô ấy mới là người cứ bám riết lấy tôi, dây dưa không dứt. Tôi vốn không muốn nói, nhưng không ngờ hôm nay cô ấy lại bám đến tận buổi đấu giá, ảnh hưởng đến gia đình tôi, tôi thật sự nhịn không nổi nữa.”

Dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nghe xong tôi vẫn bất ngờ như bị tát một cái.

Dây dưa không dứt?

Khi tôi và Chu Kính Xuyên ở bên nhau, hắn chỉ là một đứa con riêng trong gia đình sa sút, chẳng được coi trọng.

Chúng tôi quen nhau tại một buổi tiệc, và chính hắn mới là người theo đuổi tôi điên cuồng.

Nếu nói “bám riết không buông”, thì hắn mới chính là kẻ đó!

“À, thì ra chỉ là người theo đuổi thôi sao? Thảo nào bỏ cả hơn mười triệu để mua vương miện, chắc để gây chú ý với Chu tổng nhỉ.”

“Đúng thế, bỏ ngần ấy tiền chỉ để lọt vào mắt xanh của người ta, cũng quá chịu chơi rồi.”

“Có điều, Chu tổng đã có vợ rồi, vậy mà còn mặt dày bám lấy, đúng là chẳng biết xấu hổ.”

Lục Ninh lúc này cũng hoàn hồn, bước nhanh đến đứng cạnh Chu Kính Xuyên, cười dịu dàng:

“Tạ tiểu thư, cô hết lần này đến lần khác quấn lấy chồng tôi, tôi đã không tính toán rồi. Nhưng hôm nay lại đến tận buổi đấu giá quậy phá, thật sự là quá đáng lắm rồi.”