BẮT ĐẦU LẠI Ở TUỔI 45

BẮT ĐẦU LẠI Ở TUỔI 45

Tôi tên là Tô Mộng, 45 tuổi, đã làm nội trợ toàn thời gian suốt 20 năm.

Hôm qua, khi dọn dẹp đồ đạc của mẹ chồng vừa mất, tôi phát hiện một chiếc túi giấy dày trong ngăn sâu nhất của tủ đầu giường bà.

Bên trong là một xấp giấy chuyển khoản ngân hàng, mỗi tờ là 50.000 tệ, người nhận đều cùng một cái tên – Lâm Thi Vũ.

Từ năm tôi cưới, đến cuối năm ngoái, đúng 20 năm, tháng nào cũng có.

Tổng cộng 12 triệu tệ.

Tôi đã đếm ba lần, chắc chắn không sai.

Lâm Thi Vũ – cái tên này tôi dĩ nhiên biết. Cô ta là mối tình đầu của chồng tôi, Giang Trí Viễn. Nghe nói gia cảnh không khá, chưa học xong đại học đã nghỉ giữa chừng.

Giang Trí Viễn luôn nói cô ta đáng thương, bảo chỉ thỉnh thoảng giúp đỡ bạn cũ.

Nhưng đây mà là “thỉnh thoảng” sao?

Hai mươi năm nay, tiền sinh hoạt mỗi tháng của nhà tôi chỉ có tám ngàn. Tôi tính toán từng đồng, tiết kiệm từng chút. Mua cái áo 200 tệ còn phải đắn đo nửa ngày.

Vậy mà anh ta gửi cho người phụ nữ khác 50.000 mỗi tháng.

Tôi ngồi trong phòng mẹ chồng, tay nắm chặt xấp giấy chuyển khoản, tim như bị ai bóp nghẹt.

Bao năm nay, Giang Trí Viễn luôn nói công việc bận, tăng ca nhiều, thường nửa đêm mới về. Cuối tuần cũng hay có tiệc tùng xã giao, rất ít khi ở nhà.

Tôi cứ tưởng anh ta vất vả vì gia đình này.

Hóa ra, là để nuôi một người phụ nữ khác.

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]