Tôi không nhịn được mà trợn trắng mắt.

Trước đây tôi từng gặp cha mẹ Trương Kế Huy vài lần, cũng từng ăn cơm ở nhà họ.

Khi chưa dính đến lợi ích, họ cư xử coi cũng tạm ổn, với tôi cũng xem như thân thiện.

Không ngờ chỉ trong hai ngày mà làm tôi vỡ mộng hoàn toàn.

Thì ra đây mới là bộ mặt thật của họ!

Cuối cùng, mẹ Trương khăng khăng chỉ chịu trả cho tôi 70% giá trị quà tặng ghi trong danh sách.

Tôi cũng chẳng muốn dây dưa thêm với chuyện vặt vãnh này, nhận tiền rồi mời họ đi thẳng.

Tưởng đâu từ nay hai bên ai đi đường nấy, nào ngờ tôi sơ suất, quên rời khỏi nhóm gia đình của họ.

Tới khi nhóm WeChat tên “Gia đình thân thiết yêu thương” bắt đầu bùng nổ, tôi mới sực nhớ ra.

Bác cả: 【Con gái bây giờ toàn mắt nhìn tiền, cứ tưởng mình là bánh ngọt không bằng. Không có sính lễ thì lật mặt ngay.】

Bác gái cả: 【Chứ còn gì nữa? Nhiều nhà nuôi con gái chỉ chờ ngày này để bán được giá, thật ghê tởm!】

Thím hai: 【@Ngô Tâm Nhiên, cô cũng vừa vừa thôi, làm loạn cũng phải có mức độ. Ba mẹ chồng tương lai tự tới nhà xin lỗi, cho đủ thể diện rồi, còn muốn ầm ĩ tới bao giờ?】

Chị họ: 【Tiểu Huy nhà chúng tôi là người đàn ông tốt hiếm thấy đấy, cô mà buông tay rồi thì sau này đừng hòng tìm được ai tốt hơn! @Ngô Tâm Nhiên】

Em họ: 【Chẳng trách có câu “Phụ nữ là cọp”, mà gặp phải chị dâu như thế thì đúng là xui tám đời!】

Chị họ: 【Em trai à, có chị ở đây giữ cửa, nhất định sẽ không để em vấp phải loại người thế này. Gặp thứ “đào mỏ” như cô ta, tránh càng xa càng tốt!】

Thím hai: 【Tiểu Huy nhà chúng tôi từ trước đến nay sống giản dị, không trọng vật chất, sao lại vớ phải một đứa ham tiền như thế không biết!】

Bác cả: 【Loại đàn bà chỉ biết tiền như nó, sớm muộn cũng sẽ cắm sừng Tiểu Huy thôi!】

Mẹ Trương: 【Haizz, bình thường nhìn cũng là cô gái tốt, sao lại thành ra chỉ biết nhìn vào tiền thế? Vài vạn tiền sính lễ sao sánh được với tấm chân tình của Tiểu Huy nhà tôi?】

Cả đám người nhà họ Trương xúm lại nói xấu tôi trong nhóm.

Tôi lướt hết đoạn chat trong nhóm, giận đến mức đầu bốc khói.

Không biết ba người nhà Trương Kế Huy đã nói gì sau lưng tôi, nhưng tôi tuyệt đối không chấp nhận cái danh “đào mỏ” này!

Tôi gửi ảnh chụp màn hình đoạn chat với Trương Kế Huy, cùng danh sách quà cáp vào nhóm.

【Đây là chi tiêu của tôi và Trương Kế Huy trong hai năm yêu nhau, cùng những món quà đã tặng. Rốt cuộc ai mới là người ham tiền, mở to mắt ra mà nhìn cho kỹ!】

【Sinh viên yêu nhau còn không keo kiệt như anh ta. Vừa bủn xỉn lại vừa yếu đuối. Không coi trọng vật chất mà cứ chọn đồ tốt tôi mua để dùng? Dùng đủ mọi cách để lừa tôi cho lái xe Mercedes?】

【Đừng có ở đây vừa muốn chiếm lợi vừa còn bày đặt làm người thanh cao! Tôi không thèm làm người một nhà với các người đâu, từ nay dứt khoát không gặp lại!】

Trút hết bực bội xong, tôi lập tức rời khỏi nhóm.

Nhưng sáng hôm sau, tôi lại bị người ta chặn trước cửa khu chung cư.

Hai mẹ con Trương Kế Huy chặn đường tôi.

Anh ta mặt dày cười cười: “Vợ ơi, đưa chìa khoá xe anh chở em đi làm nha.”

Tôi cạn lời.

Tên này không hiểu tiếng người chắc?

Tôi lạnh mặt nói: “Trương Kế Huy, chúng ta đã huỷ hôn, chia tay rồi. Làm ơn gọi tôi là cô Ngô.”

Trương Kế Huy nhét bó hoa vào tay tôi, vẻ mặt như không có chuyện gì xảy ra.

“Cũng hai ba ngày rồi, em cũng nên nguôi giận rồi chứ? Hôm nay anh còn đặc biệt mua hoa tulip em thích nè.”

Nếu là trước kia, chắc tôi đã cảm động vì sự chu đáo này.

Nhưng rõ ràng đã huỷ hôn rồi, còn diễn màn tình thâm làm gì nữa?

Muốn làm ai buồn nôn đây?

Tôi đẩy tay Trương Kế Huy ra, không nở nổi nụ cười nào.

“Không cần tốn công, tôi không cần. Nếu không có chuyện gì nữa thì tránh ra, tôi phải đi làm.”

Mẹ Trương không nhịn nổi nữa, lập tức mặt mày hằm hằm mắng tôi.

“Ngô Tâm Nhiên! Cô đừng quá đáng! Tiểu Huy đã cho cô bậc thang để bước xuống rồi, đừng có được đằng chân lân đằng đầu!”

“Cô làm ầm ĩ cả nhóm họ hàng, đắc tội hết cả nhà, giờ còn bắt tôi đi thu dọn mớ hỗn độn này! Cô đừng không biết điều!”

Lại là cái giọng điệu ngang ngược ấy!

Tôi bật cười khinh bỉ.

“Chỉ mấy người họ hàng tam quan lệch lạc của các người thì đắc tội là đúng rồi, dù sao sau này cũng chẳng bao giờ dây dưa nữa.”

Thấy tôi thái độ cứng rắn, mặt mày hai mẹ con nhà kia thay đổi liên tục.

Trương Kế Huy tức tối gào lên.

“Chuyện kết hôn của chúng ta, họ hàng bạn bè đều biết cả rồi, em bảo anh phải ăn nói với họ thế nào?”

Hóa ra là vì sĩ diện.

Nhưng chuyện này thì liên quan gì tới tôi?

Tôi hít sâu một hơi, cố kiềm chế mà khuyên nhủ.

“Trương Kế Huy, chúng ta chia tay trong hòa bình không được sao? Cần gì phải biến mọi chuyện thành ra như vậy?”

“Nam chưa vợ, nữ chưa chồng, hủy hôn hay chia tay thì khác gì nhau đâu? Bình thản mà đối mặt đi.”

Còn chưa đăng ký kết hôn, cũng không phải ly hôn, có gì phải xoắn xuýt?

Trương Kế Huy sốt ruột đến mức trán toát mồ hôi.