Bạch Nguyệt Quang Của Chồng Tôi Muốn Con Tôi C h e c

Bạch Nguyệt Quang Của Chồng Tôi Muốn Con Tôi C h e c

Con gái tôi vừa mới tốt nghiệp đại học, “bạch nguyệt quang” của chồng—một người phụ nữ đã ngoài năm mươi—lại nóng lòng thay con nuôi đến nhà cầu hôn.

Bà ta nắm tay chồng tôi, nước mắt lưng tròng:

“Thừa Duật, đời này chúng ta đã chẳng thể đến với nhau, nhưng nếu con cái chúng ta có thể bù đắp tiếc nuối năm xưa, thì tôi chết cũng nhắm mắt.”

“Gả Tiểu Di cho Sùng Dương đi, tôi sẽ để mắt tới nó, đảm bảo cả đời nó sẽ đối xử tốt với con bé.”

Lục Thừa Duật cảm động đến mụ mị đầu óc, hoàn toàn bỏ qua việc đứa con nuôi kia là một tên ăn chơi trác táng, vội vàng gật đầu đồng ý.

Tôi liều mạng phản đối, mới ngăn được đám cưới này.

Nhưng không ngờ, chỉ nửa tháng sau, con gái lại mặc đồ xốc xếch rơi từ tầng 18 khách sạn xuống, chết ngay tại chỗ.

Đứa con nuôi của Phương Thư Lan hoảng hốt chạy từ tầng trên xuống, tay còn vội vàng cài lại thắt lưng.

Tôi đau đớn tột cùng, quyết định báo cảnh sát, nhưng lại bị Lục Thừa Duật cản lại.

“Người chết cũng không thể sống lại. Tiểu Di đã chết rồi, em còn muốn hủy hoại Sùng Dương làm gì? Năm xưa là anh có lỗi với Thư Lan, lần này cứ coi như anh trả lại cô ấy.”

“Vì anh… hãy tha cho con trai cô ấy đi.”

Vì anh ta ngăn cản, tôi kiện mà không thành, tuyệt vọng đến mức sinh bệnh, u uất mà chết.

Lần nữa mở mắt, tôi trở về đúng ngày con gái xảy ra chuyện. Tôi lập tức đưa tiền cho con bé đi du lịch.

Nhưng tôi không ngờ, đến tối, một cô gái trẻ lại một lần nữa rơi từ trên lầu trước mặt tôi.

Ngay sau đó, con trai Phương Thư Lan cũng giống hệt kiếp trước, hoảng loạn chạy ra.

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]