Triệu Tú Vân chẳng thèm nghe, tiếp tục màn diễn điên cuồng của mình.

“Cô ta là kẻ tái phạm! Là loại đàn bà ai cũng có thể lên giường!”

“Mấy video này, người từng tiếp xúc chỉ có tôi, Thừa Tín và cô ta!”

“Tôi và Thừa Tín chẳng lẽ tự hại chính mình sao?”

“Dùng não mà nghĩ đi! Không phải cô ta thì còn là ai?!”

“Cô ta chính là gián điệp thương mại do đối thủ phái tới, muốn đánh sập công ty chúng ta!”

Nhìn cảnh Triệu Tú Vân đảo lộn trắng đen như vậy, tôi tức đến toàn thân run rẩy.

Trong livestream, bình luận lập tức bị dẫn dắt theo chiều hướng mới.

【Đm, hóa ra là vậy à! Đúng là cú lật kèo kinh thiên!】

【Con trợ lý nhìn đàng hoàng thế mà hóa ra rẻ rúng vậy sao? Mọi người đừng tha cho nó!】

【Chuyện này chắc chắn là cô ta làm, khỏi bàn!】

【Ủng hộ báo cảnh sát! Bắt giam đi!】

Không khí dưới khán đài lại bắt đầu dao động.

“Nghe cũng có lý… sếp với bà chủ đâu có lý do gì tự hại mình…”

“Con nhỏ Lâm Nguyệt đó nhìn đã thấy không tử tế rồi…”

“Trẻ thế mà đã được đại diện công ty phát biểu? Nói không có cửa sau ai mà tin nổi…”

“Hồi nãy suýt chút nữa bị nó lừa! Đúng là đàn bà càng đẹp càng nguy hiểm! Buồn nôn thật!”

Tôi đứng giữa cơn bão, có trăm cái miệng cũng không thể biện minh nổi.

“Tôi không làm! Triệu Tú Vân, bà vu khống trắng trợn!”

Nhưng lời phản bác của tôi bị nhấn chìm trong những lời kết tội của bà ta và ánh mắt hoài nghi của đám đông.

“Không làm? Thế bằng chứng đâu?”
Triệu Tú Vân cười gằn, “Ai chứng minh cô trong sạch được?”

Rất nhanh, ngoài sảnh vang lên tiếng còi xe cảnh sát.

Vài cảnh sát nghiêm nghị bước vào, “Ai là người báo án?”

“Là tôi!”

Triệu Tú Vân lập tức bước tới, chỉ tay vào tôi và màn hình đang dừng ở cảnh cận mặt bà ta cùng Lý Thừa Tín:

“Cảnh sát, chính là người phụ nữ này — Lâm Nguyệt! Cô ta ngụy tạo và phát tán những video đồi trụy này, nghiêm trọng xâm phạm quyền riêng tư của chúng tôi, ảnh hưởng danh dự của chúng tôi! Tôi nghi ngờ cô ta là gián điệp thương mại!”

Ánh mắt của các cảnh sát lập tức đổ dồn về phía tôi.

“Thưa cô, mời cô theo chúng tôi về hỗ trợ điều tra.”

Còng số 8 lạnh lẽo lóe lên trước mặt.

Phòng livestream lập tức nổ tung với cơn cuồng nộ của dân mạng.

【Cảnh sát mau bắt nó lại!】

【Con tiện nhân này! Đáng đời! Xem mày còn dám giở trò nữa không!】

【Nhất định phải cho nó vào tù! Loại cặn bã này mà thả ra là hại người!】

Triệu Tú Vân đứng sau lưng cảnh sát, nở một nụ cười ác độc đầy đắc thắng.

Tôi nhìn những người đang bước đến gần mình, nhìn khán giả phía dưới lạnh lùng hoặc xem kịch vui, nhìn dòng bình luận đang chửi rủa cuồn cuộn trên màn hình…

Ngay khoảnh khắc cảnh sát sắp chạm vào tay tôi —

“Dừng lại!”

Một giọng nam trầm và giận dữ vang lên như sấm nổ từ cửa chính hội trường!

Tất cả mọi người quay phắt đầu lại.

Dưới ánh đèn chiếu, Lý Thừa Tín sải bước xông vào, trán lấm tấm mồ hôi, sắc mặt đen như than.

Anh ta đi thẳng đến sân khấu, chắn ngay giữa tôi và cảnh sát, ánh mắt sắc bén quét khắp khán phòng, cuối cùng dừng lại ở gương mặt trắng bệch của Triệu Tú Vân.

Anh hít sâu một hơi, đối diện tất cả mọi người, từng chữ như đinh đóng cột:

“Những video đó…”

“Là do tôi quay!”

Lời của Lý Thừa Tín như một tiếng sét giữa trời quang, nổ tung cả hội trường!

“Cái gì?!”

“Chính Tổng Giám đốc quay á?!”

Nụ cười ác độc của Triệu Tú Vân lập tức vỡ vụn, bà ta gào lên:

“Lý Thừa Tín! Anh điên rồi à?! Anh đang nói cái quái gì vậy?!”

Nhưng anh ta chẳng hề để tâm, quay sang cảnh sát và toàn bộ khán phòng, giọng nhanh nhưng dứt khoát, đầy quyền uy:

“Cảnh sát, quý vị, đây hoàn toàn là một sự hiểu lầm!”

“Những video đó, là clip riêng tư giữa tôi và vợ tôi — bà Triệu Tú Vân.”

Anh ta hít một hơi thật sâu, trên mặt thoáng chút xấu hổ, nhưng ánh mắt kiên quyết:

“Nửa tháng trước, tôi định gửi những video riêng tư giữa vợ chồng qua email cho cô ấy, để ‘thêm chút hương vị’ cho tình cảm. Nhưng trong lúc thao tác đã nhầm, gửi nhầm vào hòm thư chung của công ty!”

“Sau khi phát hiện, tôi lập tức yêu cầu trợ lý Lâm Nguyệt khẩn trương xử lý, xóa bỏ toàn bộ!”

“Là lỗi cá nhân nghiêm trọng của tôi, đã gây ra khủng hoảng truyền thông lần này! Hoàn toàn không liên quan gì đến trợ lý Lâm Nguyệt!”

Ánh mắt anh sắc như dao, nhìn thẳng vào Triệu Tú Vân.

“Càng không thể ngờ, vợ tôi — bà Triệu Tú Vân — lại tự ý giữ lại những đoạn video lẽ ra phải xóa bỏ này…”

“Và trong dịp quan trọng như hôm nay, đã dùng nó để vu khống, bôi nhọ một nhân viên hoàn toàn vô tội!”

Sự thật sáng tỏ!

Khán phòng lập tức bùng nổ như vỡ tung!

“Trời ơi! Hóa ra là Tổng Giám đốc tự gửi nhầm thật à?!”

“Bà chủ giữ lại video, rồi quay sang vu khống trợ lý Lâm?!”

“Chuyện này… đúng là quá sức tưởng tượng luôn!”

Bình luận trong phòng livestream như phát cuồng.

【WTF! Cú bẻ lái chấn động thật sự! Thì ra là lỗi của sếp à!】

【Bà chủ này độc ác quá đáng! Việc nhà mình mà đổ hết lên đầu trợ lý!】

【Mau xin lỗi trợ lý Lâm đi! Danh tiếng con gái là quan trọng nhất! Suýt nữa thì bị bà ta hủy rồi!】

【Cái công ty này từ trên xuống dưới toàn độc dược hả trời? Ai còn dám xin vào làm nữa?!】

Sắc mặt Triệu Tú Vân trắng bệch, toàn thân run rẩy.

Bà ta bất ngờ lao đến, túm chặt lấy tay Lý Thừa Tín, móng tay gần như cắm vào da thịt anh.

“Lý Thừa Tín! Vì con tiện nhân đó mà anh dám nói dối như vậy?!”

“Cho dù… cho dù đúng là anh gửi nhầm, thì cũng là do Lâm Nguyệt làm việc tắc trách!”