Công ty bất ngờ nhận được hàng chục đoạn clip đ/ ê ti/ ệ/ n khó xem.
Sếp yêu cầu tôi xử lý ngay đống “rác bẩn” này, nhưng bị bà chủ công ty ngăn lại.
Tôi cứ tưởng bà muốn tự mình đứng ra lo sự cố truyền thông lần này.
Ai ngờ bà xẵng giọng, bắt tôi mở những đoạn video đó ngay tại buổi họp đấu thầu lớn của công ty trước toàn bộ đối tác.
Tôi vã mồ hôi, vội vàng ngăn cản:“Phu nhân, những video này thật sự không thể phát được…”
“Chúng ta có thể xử lý nội bộ không?”
Nhưng bà chủ kiên quyết không chịu:“Lúc các người quay những video này thì đáng lẽ phải nghĩ tới ngày hôm nay chứ!”
“1 phụ nữ tự hạ thấp mình như cô không thể tiếp tục làm việc bên cạnh chồng tôi!”
“Hôm nay mọi người sẽ cùng xem xem cô ch/ ơi b/ ời thế nào trong video!”
Tôi chết lặng.
Nhưng… người trong video lại là bà và chồng bà mà.
…
Tại đại hội đấu thầu lớn nhất toàn thành phố, tôi đang chuẩn bị lên sân khấu phát biểu thay mặt công ty.
Đột nhiên, bà chủ Triệu Tú Vân giật lấy micro, hướng về toàn thể khách mời bên dưới mà nói:
“Hôm nay, thay mặt công ty, tôi mời mọi người cùng thưởng thức một vài thứ hay ho!”
Tôi còn chưa kịp phản ứng thì bà ta đã thao tác bật màn hình lớn, mở ra một thư mục.
Vừa liếc mắt, tôi đã nhận ra thư mục đó.
Chính là tập tin video được gửi vào hòm thư công ty nửa tháng trước.
Lúc đó, cả tôi và sếp đều hoảng hồn.
Sếp lập tức ra lệnh: “Trong vòng ba phút phải xóa sạch đám video này cho tôi!”
Tôi cứ nghĩ là thủ đoạn cạnh tranh từ công ty đối thủ nên không để tâm nhiều.
Lúc xử lý video, tôi phát hiện trong một đoạn có quay rõ mặt hai nhân vật chính.
Là sếp Lý Thừa Tín và… bà chủ Triệu Tú Vân!
Tôi lao tới định cản bà lại.
Hai bảo vệ lập tức bước lên, kẹp chặt hai bên tay tôi không cho nhúc nhích.
“Trợ lý đặc biệt Lâm, cô cuống gì thế?”
Triệu Tú Vân liếc tôi đầy khinh miệt, giọng qua micro lan khắp hội trường, mang theo sự mỉa mai lạnh lùng:
“Sợ mọi người nhìn rõ bộ mặt thật của cô à?”
Phía dưới im phăng phắc, từng ánh mắt như mũi kim đâm vào người tôi.
“Bà chủ! Xin bà tắt đi! Tôi van bà đấy!”
Tôi giãy giụa, giọng run rẩy, “Trong này… có hiểu lầm…”
“Hiểu lầm?”
Bà ta lập tức cắt lời, ngón tay gần như chỉ sát mặt tôi:
“Video đã bị gửi đến hộp thư công cộng của công ty rồi! Suýt chút nữa là toàn mạng đều thấy! Cô còn dám nói là hiểu lầm?”
“Bảo sao cô sốt sắng muốn xóa đống video đó. Hôm đó nếu tôi tới công ty muộn một chút, chắc giờ đã chẳng còn gì!”
Bà ta xoay người, nâng cao giọng nói với cả hội trường:
“Các vị! Tập đoàn chúng tôi, luôn coi trọng đạo đức cá nhân của nhân viên!”
“Thế nhưng trợ lý đặc biệt Lâm Nguyệt đây, bên ngoài thì xinh đẹp bóng bẩy, sau lưng lại là loại đàn bà rẻ tiền chuyên quay mấy thứ dơ bẩn như thế này!”
Phía dưới khán đài lập tức xôn xao.
“Tôi không làm!” Tôi hoảng loạn phản bác.
“Không làm?”
“Tôi chưa từng mở video ra xem, vì thấy bẩn thỉu! Nhưng trong một buổi đấu thầu quan trọng thế này, cô lại có thể đại diện công ty lên sân khấu phát biểu…”
“Nếu hôm nay tôi không cho cô một bài học, tôi không mang họ Triệu!”
Triệu Tú Vân kích động hét lên, lập tức nhấn mở đoạn video đầu tiên.
Tập tin bắt đầu tải, thanh tiến trình từ từ chạy.
Cả người tôi lạnh toát, sếp đang họp mật, gọi mãi không được!
“Bà chủ, bà không thể xem! Thật ra video này là…”
“Là gì? Là bài phát biểu nhận giải của cô chắc?!”
Bà ta quát lớn, nước bọt suýt bắn vào mặt tôi,
“Làm rồi thì đừng chối! Lúc quay sao không nghĩ đến hậu quả!”
Thanh tiến trình chạy hết.
Màn hình bật lên hình ảnh: ánh sáng mờ ám, ga giường lộn xộn, bóng người quấn lấy nhau mờ mịt.
Ống kính cố tình tránh hết các đặc điểm có thể nhận dạng.
“Như vậy thì chứng minh được gì chứ?”
Tôi cố bám lấy tia hy vọng cuối cùng, “Hoàn toàn không nhìn rõ ai cả!”
“Không nhìn rõ?”
Triệu Tú Vân như thể chờ sẵn câu này, lập tức phóng to hình ảnh, chỉ vào bóng nghiêng mờ mờ của người phụ nữ trong khung hình:
“Độ dài tóc này, giống hệt cô! Dáng người cũng vậy, có khác gì đâu?”
Ánh mắt bà ta sắc như dao, lướt qua toàn thân tôi.
“Lâm Nguyệt, cô sống buông thả, đạo đức bại hoại! Loại người dơ bẩn như cô, ở lại công ty chẳng khác gì một quả bom hẹn giờ!”
“Huống hồ còn làm việc cạnh chồng tôi! Ai biết cô có âm mưu gì!”
Phụ nữ tóc dài kiểu đó đầy ra, chính bà ta cũng để tóc dài.
Triệu Tú Vân chẳng qua chỉ muốn mượn chuyện này để đổ hết tội lên đầu tôi mà thôi.

