200 lần.
Tôi nhìn chằm chằm vào hóa đơn thanh toán trên Alipay của Hà Kiến Quốc.
Lịch sử chuyển khoản kéo suốt gần 5 phút mới tới cuối cùng.
Ghi chú người nhận: “Bảo bối”.
Anh chuyển cho cô ta 67 vạn.
Tôi ngẩng đầu lên: “Còn tôi? Mỗi tháng chỉ cho tôi 3.000 tệ.”
Hà Kiến Quốc ngồi chết lặng trên sofa.
“Anh…”
“Tôi không muốn nghe.” Tôi đặt điện thoại xuống. “Tôi đã in toàn bộ sao kê ngân hàng rồi.”
Sắc mặt anh ta lập tức thay đổi.
Tôi đứng dậy, bước thẳng tới trước mặt anh.
“Ly hôn đi.”
1.
Ba năm kết hôn, tôi luôn nghĩ rằng mình đã chọn đúng người.
Hà Kiến Quốc không hút thuốc, không uống rượu, công việc ổn định, đối xử với tôi rất ân cần.
Năm thứ hai sau cưới, con trai ra đời, anh ấy sẽ tự mình dậy giữa đêm thay tã, dỗ con ngủ.
Mẹ tôi từng nói: người đàn ông như vậy, bây giờ hiếm lắm.
Tôi cũng nghĩ vậy.
Cho đến tối hôm qua.
Hà Kiến Quốc để quên điện thoại ở nhà.
Anh ấy đi họp ở công ty, tôi thì ở nhà trông con.
Sau khi con ngủ, tôi ngồi trên sofa nghịch điện thoại, thì thấy máy anh cứ rung liên tục trên bàn trà.
Tôi cầm lên xem thử, nghĩ có khi là việc công ty.
Trên màn hình hiện dòng chữ: “Bạn đã chuyển cho Bảo bối 5000 tệ.”
Tôi chết lặng.
Bảo bối?
Điện thoại không khóa màn hình.
Tôi mở Alipay ra.
Lịch sử chuyển khoản kéo từ đầu màn hình xuống cuối, tôi kéo suốt 5 phút vẫn chưa hết.
Ghi chú người nhận: Bảo bối.
200 lần chuyển khoản.
Lần sớm nhất: ngày 15 tháng 12 năm 2023, 3000 tệ.
Lần gần nhất: hôm qua, 5000 tệ.
Tôi mở máy tính ra, tay run lên.
Từng khoản, từng khoản cộng lại.
Con số cuối cùng là: 670000.
Sáu mươi bảy vạn.
Tôi ngồi đờ ra trên sofa, đầu óc trống rỗng.
67 vạn, anh ta đã chuyển cho một người được gọi là “Bảo bối” 67 vạn.
Lúc chúng tôi kết hôn, tôi trả 50 vạn tiền đặt cọc mua nhà.
Tôi lương tháng 12.000, suốt ba năm sau cưới, mỗi tháng đưa cho anh ta 3.000 tệ để chi tiêu trong nhà.
Số tiền còn lại, tôi trả tiền vay mua nhà, mua sữa bỉm cho con, biếu bố mẹ tôi ít tiền tiêu vặt.
Tiền vay mua nhà mỗi tháng 8.000, tôi trả.
Chi phí nuôi con mỗi tháng 5.000, tôi cũng trả.
Tôi đã từng mở miệng xin anh ta tiền chưa?
Chưa từng một lần.
Anh ta bảo công ty nhiều dự án, rất bận.
Tôi nói không sao, anh cứ lo việc của anh, chuyện nhà để tôi lo.
Bây giờ thì tôi biết rồi —
Bận chuyển tiền cho Bảo bối.
200 lần.
Tôi đặt điện thoại xuống, đứng dậy, đi ra ban công.
Ngoài trời đang mưa, mưa đập vào kính lộp bộp.
Tôi nhớ lại mùa đông năm ngoái, khi bố tôi nhập viện, tôi quỳ xuống cầu xin Hà Kiến Quốc vay giúp 5 vạn.
Anh ta nói: “Công ty đang thiếu vốn, thật sự không lấy đâu ra được.”
Tôi tìm Tiểu Trương vay được 3 vạn, rồi dùng thẻ tín dụng quẹt thêm 2 vạn nữa.
Thiếu vốn.
Nhưng cùng tháng đó, anh ta chuyển cho “Bảo bối” 8 vạn.
Tôi bật cười.
Cười đến mức nước mắt chảy xuống.
Không đúng.
Tôi lau nước mắt đi.
Khóc cái gì?
Tôi quay lại phòng khách, cầm điện thoại của anh ta, bắt đầu chụp màn hình.
Từng khoản tiền, từng con số, từng ngày tháng.
200 tấm ảnh.
Rồi tôi mở WeChat.
Cuộc trò chuyện ghim đầu tiên: Bảo bối.
Tôi ấn vào.
Tin nhắn gần nhất là 11 giờ tối qua:
Bảo bối: “Chồng ơi, cái túi hôm nay em mua rồi nha, cảm ơn anh~”
Hà Kiến Quốc: “Miễn em thích là được, mai anh qua tìm em.”
Bảo bối: “Dạ, mai gặp nha, yêu anh.”
Tôi kéo lên trên.
Hơn 500 tin nhắn.
“Chồng ơi chào buổi sáng.”
“Hôm nay em muốn ăn đồ Nhật.”
“Em ưng một căn nhà 110 mét vuông, đặt cọc 80 vạn.”
“Anh từng nói sẽ cưới em.”
Ngón tay tôi khựng lại.
Cưới cô ta.
Anh ta nói sẽ cưới cô ta.
Tôi tiếp tục kéo lên, thấy một tấm ảnh.
Hai người chụp chung.
Hà Kiến Quốc ôm một cô gái, cô ấy cười rất rạng rỡ.
Phía sau là biển, hoàng hôn rất đẹp.
Ngày chụp: tháng 7 năm 2024.
Tháng đó, tôi vừa sinh con được ba tháng, vẫn đang ở cữ.
Anh ta bảo đi Tam Á công tác, team building.
Thì ra… không phải team building.
Tôi hít sâu một hơi, tiếp tục chụp màn hình.
Từng dòng tin nhắn, từng bức ảnh, tôi đều lưu lại.
Làm xong cũng đã hai giờ sáng.
Hà Kiến Quốc vẫn chưa về.
Tôi gửi tin nhắn cho anh ta:
“Tối nay có về không?”
Anh ta trả lời ngay: “Họp muộn quá, anh ngủ lại công ty.”
Tôi nhìn tin nhắn đó, khẽ cười.
Công ty.
Tôi sẽ nhanh chóng biết cái “công ty” của anh ta ở đâu.
Tôi mở hóa đơn thẻ tín dụng của Hà Kiến Quốc.
Thẻ này là tôi giúp anh ta trả.

