TÔI NUÔI ANH BA NĂM, ANH ĐI CƯỚI NGƯỜI KHÁC

TÔI NUÔI ANH BA NĂM, ANH ĐI CƯỚI NGƯỜI KHÁC

Tôi làm ba công việc một ngày để nuôi dưỡng việc học của Tạ Lâm, đến khi anh ấy tốt nghiệp thì được gia tộc hào môn nhận lại, trở thành Thái tử gia của giới thượng lưu Bắc Kinh.

Mọi người đều nói tôi cuối cùng cũng đã qua được những ngày tháng khổ cực, sắp sửa trở thành thiếu phu nhân nhà giàu.

Chỉ có tôi, sau ánh hào quang rực rỡ, hỏi anh một câu:d oc tr u yen tạ i page nh ât s!nh nh ất t h ế

“Anh muốn chia tay không?”

Anh sững người một chút, nở nụ cười gượng gạo:

“Nói linh tinh gì vậy.”

Tôi nhìn ra được sự do dự trong ánh mắt anh, mỉm cười nhạt:

“Không sao đâu, anh không cần khó xử, tôi sẽ tự mình rời đi.”

Đêm hôm đó, tôi thu dọn hành lý, rời khỏi căn phòng trọ đã chất chứa ba năm ký ức giữa tôi và anh.

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]