Tiền Chia, Mạng Trả

Tiền Chia, Mạng Trả

Bạn cùng phòng là sinh viên nghèo hình như không giỏi tính toán cho lắm.

Trà sữa mua một tặng một, cô ấy nói ly cô ấy uống là ly được tặng, tôi vẫn phải chia tiền ly đó với cô ấy.

Nửa đêm cô ấy bị viêm dạ dày cấp tính, tôi đưa đi bệnh viện, cô ấy lại nói:

“Tôi đâu có muốn đến viện, chỉ định mua gói thuốc đau bụng ba tệ, là cô ấy ép tôi đến, tiền taxi tôi không trả, tiền thuốc tôi trả một tệ rưỡi.”

Vì hoàn cảnh nhà cô ấy khó khăn, cả phòng ký túc đều cố gắng bao dung.

Cho đến khi cô ấy có bạn trai cũng thích chia tiền rõ ràng như cô ấy.

Cô ấy hỏi nếu có một hộp bánh Thụy Sĩ thì có thể ăn mấy miếng.

Bạn trai cô ấy nói: “Bảo bối ăn mấy miếng thì chia tiền mấy miếng.”

Tôi khuyên cô ấy nên nhìn người cho kỹ.

Ai ngờ cô ấy lại cho rằng tôi ghen tị vì không có bạn trai tốt như cô ấy, rồi đẩy tôi ngã xuống cầu thang đến chết.

Hai bạn cùng phòng còn lại sau khi nhận được suất học thẳng lên cao học thì chọn cách im lặng.

Sống lại một đời, tôi nhất định phải khiến họ gắn chặt với tôi.

Để xem không có tôi làm “máu nuôi”, còn ai cho cô ấy chia tiền nữa?

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]