THOÁT KHỎI XIỀNG XÍCH HÔN NHÂN

THOÁT KHỎI XIỀNG XÍCH HÔN NHÂN

Bắt gặp chồng tôi và “bạch nguyệt quang” của anh ta đang ôm nhau thắm thiết, đúng là một sự cố ngoài ý muốn.

Chồng tôi rất có phong độ, đưa người tình đứng sau lưng mình, ánh mắt trầm lắng nhìn tôi, giọng nói có phần lúng túng:

“Là lỗi của anh, có gì thì về nhà nói.”

Tôi mỉm cười duyên dáng, giữ vững dáng vẻ đoan trang:

“Xin lỗi vì đã làm phiền.”

Ai ai cũng nói tôi sẽ hối hận cả đời vì đã từ bỏ Trịnh Bắc Thành, nhưng tôi chỉ cảm thấy vui mừng khôn xiết.

Thời đại này quá đẹp đẽ, sao tôi có thể lãng phí món quà mà ông trời ban tặng.

Về sau, tôi trở thành chấp niệm cả đời mà anh ấy mãi không có được.

Còn tôi—thoát khỏi xiềng xích hôn nhân—đã đạt được một cuộc đời sáng lạn rực rỡ.

Tôi biết chồng mình có một “bạch nguyệt quang”, anh ta đã nói rõ điều đó từ khi bắt đầu cuộc hôn nhân sắp đặt này.

Khi đó, Trịnh Bắc Thành nói với giọng chân thành:

“Cô Trang, trong lòng tôi đã có người.

Tôi chỉ có thể giữ mối quan hệ hôn nhân trên danh nghĩa với cô.

Tôi biết điều này là không công bằng với cô, cô có thể cân nhắc lại cuộc hôn nhân này.

Nếu cô không muốn, tôi sẽ đích thân giải thích với nhà họ Trang, tuyệt đối không để cô khó xử.”

Gió nhẹ lướt qua, hoa quế trong sân nở rộ, hương thơm dịu dàng tràn ngập trong không khí.

Tôi khẽ khựng lại, nhìn người đàn ông điển trai trước mặt, nở nụ cười đúng mực:

“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ làm tốt phần việc của mình.

Trịnh công…”

Tôi vội vàng dừng lại, lập tức sửa lời:

“Anh Trịnh không cần phải lo lắng.”

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]