Quận Chúa Không Làm Thiếp

Quận Chúa Không Làm Thiếp

Ta xuyên tới làm đích nữ phủ Nhiếp chính vương, vừa vặn gặp đúng ngày đại hôn của nguyên chủ.

Song kẻ cùng ta bái đường, lại là một con gà trống buộc dải lụa hồng.

Ta giận dữ nhấc khăn voan, nhìn lên quản gia ngồi trên cao đường mà chất vấn.

Quản gia nghênh ngang nói:

“Phu nhân, hôm nay lão gia cưới thêm cô nương Lưu gia, đang bái đường ở chính sảnh.”

“Ngươi là thiếp, chỉ có thể cùng gà trống bái đường ở phòng phụ.”

Ta đường đường là một Quận chúa, lại phải làm thiếp cho một Trạng nguyên lang? Thật là chuyện nực cười thiên hạ!

Ta xông thẳng vào chính sảnh đòi lại công đạo, vị hôn phu kia vẻ mặt bình thản:

“Ta đã đồng ý cưới nàng, thứ vị có quan trọng đến vậy sao?”

“Uyển Nhi xuất thân thanh lâu, không có nhà mẹ đẻ để dựa vào, chỉ có danh phận chính thê mới bảo vệ được nàng.”

“Phụ thân nàng là Nhiếp chính vương, huynh trưởng là Đại tướng quân trấn quốc, tỷ tỷ là Hoàng hậu, cho dù làm thiếp cũng chẳng ai dám khinh nhờn.”

Ta gật đầu, nét mặt như hiểu ra đạo lý.

“Trạng nguyên lang đã thấu tình đạt lý đến thế, vậy bản quận chúa cũng nên có lễ đáp lễ.”

Ta thong thả quay người, nhàn nhạt ra lệnh với thị vệ phía sau:

“Người đâu! Giáng cung hình cho Trạng nguyên lang, biếm làm nô lệ, sai khiến trong phủ!”

“Còn chính thê hoa khôi của hắn, đưa tới quân doanh của huynh ta, ban thưởng cho tướng sĩ!”

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]