Mười Năm Không Bằng Ba Tháng

Mười Năm Không Bằng Ba Tháng

Trong thời gian chuẩn bị đám cưới, tôi tựa vào lòng Trần Dịch An xem phim.

Anh theo thói quen đưa tay vào túi, nhưng rồi khựng lại, chuyển sang lấy viên kẹo bạc hà trên bàn.

“Tại sao không hút nữa?” Tôi thuận miệng hỏi.

Ngón tay anh dừng lại, khẽ cười: “Không phải em nói ghét mùi thuốc lá sao?”

Tôi nghiêng đầu nhìn anh: “Trước đây khuyên kiểu gì cũng không nghe, sao bây giờ lại đột nhiên bỏ?”

Anh tránh ánh mắt tôi, bóc kẹo: “Có người nói… hút thuốc sẽ chết sớm.”

Tiếng giấy kẹo vang khẽ trong tay anh.

“Ai nói?” Tôi nhìn chằm chằm.

Động tác anh hơi khựng lại, rồi cười: “Còn ai vào đây nữa? Bác sĩ chứ ai.”

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]