Một Hơi Gả Ba Nhà

Một Hơi Gả Ba Nhà

Ta nghe lời bà mối, một hơi gả đến ba phu quân.

Một người ở Đông thôn, một người ở Tây trang, còn một người trú tại trấn trên.

Kẻ ở Đông thôn vốn thư sinh, dạy con ta đọc sách viết chữ.

Người ở Tây trang là thợ săn, giúp ta săn bắn, thịt rừng đầy mâm.

Kẻ nơi trấn trên vốn thương hộ, mỗi tháng cho ta mười lượng tiêu dùng trong nhà.

Ta giấu diếm khéo lắm, ba người ấy đều tưởng mình mới là chính phu.

Cho đến khi hoàng đế vô năng, hoạn quan tác họa, anh hùng dân gian dấy nghĩa binh.

Triều đình bắt ba phu quân của ta sung quân nơi biên cương.

Trước giờ biệt ly, cả ba ép ta phải hứa.

“Ngày nào ta còn sống trở về, nàng phải cùng ta kết thành phu thê thật sự.”

Ta chưa từng nghĩ bọn họ có thể sống sót quay về, nên khóc mà lần lượt gật đầu.

Ba năm sau, ta dắt con gái bày quán bán hồ lạt thang.

Chợt thấy vị thư sinh nay làm tới Tể tướng cưỡi ngựa dạo phố, dừng ngay trước quán.

“Nương tử, ta về rồi.”

Khi ba người chúng ta đang ôm nhau vui vầy.

Quay đầu liền thấy hai người kia, sắc mặt âm trầm dõi mắt nhìn ta.

Thư sinh ngạc nhiên hỏi: “Lý tướng quân, Vương thượng thư, các ngài chẳng có gia thất sao, mà còn ngó chòng chọc nương tử nhà người khác?”

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]