EM GÁI NĂM XƯA GIỜ LÀ PHU NHÂN TÀI PHIỆT

EM GÁI NĂM XƯA GIỜ LÀ PHU NHÂN TÀI PHIỆT
  • Tác giả:
  • Thể Loại: Hiện đại
  • Trạng Thái: Hoàn thành

Trở lại những năm 80, người chị vốn quen sống sung sướng bỗng đòi lấy tên ăn mày đứng xin cơm trước cổng nhà, lúc đó tôi đã đoán được—chị cũng trọng sinh rồi.

Kiếp trước, con trai thủ trưởng – anh Giang Chấn đem sính lễ đến cầu hôn tôi.

Chị tôi ghen tỵ với hôn sự này, âm thầm hạ thuốc, gài bẫy anh ấy và biến sự việc thành chuyện đã rồi, ép anh phải cưới mình.

Tôi nén đau đớn đi dự đám cưới của chị, lại tình cờ gặp được anh Giản Thiệu Dương đang đói lả gần chết trước cửa nhà hàng.

Chị tôi bịt mũi đuổi anh ấy đi, sợ anh mang lại vận xui cho ngày lành của mình.

Còn tôi thì thấy anh vẫn là một mạng người, nên đã sắp xếp cho anh ở nhờ trong nhà kho bỏ trống của thôn, lại còn nhịn đói nhường phần cơm cho anh mỗi ngày.

Sau khi hồi phục sức khỏe, anh Giản nói sẽ vào Nam tìm thân thích.

Nghe tôi lấy hết tiền tiết kiệm đưa cho anh làm lộ phí, chị tôi cười nhạo tôi ngu ngốc.

Nào ngờ chưa đầy nửa tháng sau, anh Giản quay về với thân phận con trai nhà tài phiệt, mang theo sính lễ bạc triệu đến cưới tôi.

Còn chị thì cưới chồng lính biên phòng, hai người xa cách triền miên.

Ba năm sau, chị tôi không chịu nổi cô đơn, lén lút qua lại với người khác trong phòng nhảy rồi mang thai hoang.

Bố mẹ chồng biết chuyện, lập tức đuổi chị về nhà mẹ đẻ.

Bố mẹ sợ người ta dị nghị, bèn bảo chị vào Nam tìm tôi nhờ cậy.

Tôi không chấp nhặt chuyện cũ, tốt bụng sắp xếp công việc cho chị.

Không ngờ chị vừa nhìn thấy biệt thự nhà tôi thì há mồm đòi ba chục triệu tiền phụng dưỡng.

Tôi dứt khoát từ chối.

Chị tôi tức đến đỏ mặt tía tai, lôi sẵn sợi dây thừng giấu trong người ra siết cổ tôi đến chết.

Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày đính hôn năm ấy.

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]