Đường Về Phủ Thôi

Đường Về Phủ Thôi

Ca ca của ta đắc tội với Nhiếp Chính Vương, bị giáng chức lưu đày nơi xa.

Trước khi đi, huynh đem ta ủy thác cho vị đồng môn tri kỷ, dặn người ấy chăm sóc chu toàn.

Ta mang thư tín, vượt nghìn dặm đường đến tận phủ đối phương, cung kính trình bày duyên cớ.

Người ấy gật đầu nhận lời, lưu ta ở lại phủ, sắp xếp nơi ăn chốn ở chu đáo.

Ba năm sau, huynh được phục chức hồi kinh, đích thân đến đón ta.

Nào ngờ, vừa thấy người đàn ông đứng phía sau ta, huynh liền kéo ta về sau lưng, ánh mắt đầy cảnh giác.

“Điện hạ Nhiếp Chính Vương, có chuyện gì xin nhằm vào ta, đừng làm khó tiểu muội.”

……Nhiếp Chính Vương?

Ai vậy?

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]