Cái Móc Treo Và Lời Nói Dối

Cái Móc Treo Và Lời Nói Dối

Chỉ vì cái móc treo nhỏ trên túi của cô trợ lý bên cạnh Cố Vân Phong, ngay tại buổi họp báo, tôi thẳng thắn tuyên bố sẽ ly hôn với anh ta.

Cả khán phòng chết lặng, ai nấy đều kinh ngạc khuyên tôi nên suy nghĩ kỹ.

“Chỉ là một cái móc treo thôi mà, không thích thì bỏ đi là xong chứ có gì đâu.”

“Đúng đó, cùng lắm thì đuổi cô trợ lý kia đi, sao phải đến mức ly hôn?”

Ngay cả Cố Vân Phong cũng bất chấp hình tượng, quỳ xuống trước mặt tôi, cầu xin tôi đừng bỏ rơi anh ta.

Nhưng trước tất cả những điều đó, tôi chỉ bình thản lắc đầu.

“Không được, cuộc hôn nhân này tôi nhất định phải chấm dứt.”

“Viên Viên, xin lỗi, anh đã làm gì khiến em giận sao? Em đừng bỏ rơi anh được không?”

Khoảnh khắc Cố Vân Phong quỳ xuống, cả hội trường lập tức yên lặng.

Ngay sau đó, từng chiếc máy ảnh lia liên tục, sợ bỏ lỡ cảnh tượng chấn động này.

Hôm nay là buổi họp báo công bố hợp tác dự án giữa tập đoàn Lâm và tập đoàn Cố.

Tôi và Cố Vân Phong là đại diện đứng trên sân khấu trả lời câu hỏi của phóng viên.

Mọi chuyện vốn diễn ra bình thường, cho đến khi tôi nhìn thấy cô trợ lý của anh ta đứng bên cạnh vô thức nghịch cái móc treo trên túi.

Tôi lập tức cắt ngang câu trả lời của Cố Vân Phong, tuyên bố hủy bỏ hợp tác giữa hai nhà, đồng thời tôi cũng sẽ ly hôn với anh ta.

“Lâm Du Viên, con điên rồi à? Chỉ vì một cái móc treo mà chuyện hợp tác cũng coi như trò đùa sao?”

Nghe tôi nói xong, ba tôi ở dưới hội trường lập tức đứng bật dậy, quát thẳng mặt tôi.

“Đúng đó Du Viên, nếu con không thích trợ lý đó, thì bảo Vân Phong cho nghỉ việc là được, đâu đáng vì chuyện nhỏ nhặt này mà phá hỏng tình nghĩa hai nhà.”

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]